“Gì? Đám Ninh Ninh muốn khiêu chiến Ảnh Ma?”
Lâm Thiển nghe tin bước tới, ôm một con thỏ trắng lớn trong tay: “Nếu ta nhớ không lầm, Ảnh Ma thuộc cấp bậc Nguyên Anh kỳ đúng không? Một đám Kim Đan bọn họ cân được không?”
“Con nhóc kia nắm chắc lắm.”
Thiên Tiện Tử dựa người vào ghế, rời mắt khỏi Huyền Kính mà nhìn phương xa. Bỗng nhiên ông ấy cười nhẹ một tiếng: “Trận chiến ở núi Quỳnh… vẫn còn nguyên trong ký ức của ta.”
Lâm Thiển gật đầu nhướng mày: “Dù sao Thiên Tiện Trưởng lão cũng là một trong những người bày trận.”
Chiến sự năm đó vô cùng cấp bách, người dân khắp thiên hạ đều rơi vào cảnh khốn cùng. Để mau chóng hàng phục Ảnh Ma, Trưởng lão từ các tông môn lớn đã lập trận pháp Thiên Quang Quy Nguyên ở núi Quỳnh, cộng thêm sự giúp sức của kiếm khí, kết hợp hai cái mới có thể khiến nó bị thương nặng.
Ảnh Ma sinh sống ở nơi tử khí âm u. Để ngăn ngừa hơi thở của nó lan tới nhân gian, Chưởng môn Côn Sơn đã sát nhập toàn bộ núi Quỳnh vào tử giới, cho vào trong Tháp Luyện Yêu. Nếu bảo có điều gì hối tiếc…
Lâm Thiển đưa mắt nhìn phía Huyền Kính. Trong kính, Ninh Ninh đang đứng ở vách núi cao chót vót, nhìn chằm chằm vào những niệm linh mà binh lính để lại.
Nỗi mong nhớ khao khát của người đã mất có thể dung hòa với thiên địa linh khí, sau đó chiếu đi chiếu lại những phân đoạn ký ức. Những ảo ảnh không thể chạm tới đó gọi là “niệm linh”.
Có rất nhiều binh sĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-khong-ngung-tim-duong-chet-ta-tro-thanh-nguoi-trong-long/2725112/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.