Trắng xóa.
Bao phủ khắp tầm nhìn là một màu trắng tinh khiết.
Ninh Ninh cố gắng mở mắt ra, mong muốn nhìn rõ cảnh vật dần mờ đi ở xung quanh nhưng ý thức nàng không chịu kiểm soát mà dần phân tán đi, biến thành một khối trắng xóa như tuyết.
Với tu vi của nàng, có thể sử dụng Vạn Kiếm Quyết đã được xưng là kỳ tích. Kế đó lại dùng phân hóa kiếm quang để cưỡng ép tăng độ sáng của nguồn sáng trong tuyết dày. Giày vò một hồi như vậy, giờ trong người nàng chẳng còn bao nhiêu linh lực.
Tiếng nói của Hạ Tri Châu và Hứa Duệ liên tục truyền đến tai Ninh Ninh, nàng vốn định lên tiếng trả lời nhưng chưa kịp mở miệng ra thì trước mắt đột nhiên lóe sáng.
Trong vùng tuyết trắng mênh mông, đột nhiên hiện ra sắc xanh ngọc lục bảo chẳng biết ở đâu ra. Kế đó màu xanh ngày càng đậm hơn, chẳng khác nào những dây leo mọc hoang vào mùa đông, nhanh chóng nuốt chửng tuyết trắng với tốc độ đáng kinh ngạc.
Tiếp đó dây leo quấn quanh cây, biển rừng cuồn cuộn.
Chỉ thoáng một cái, nàng đã bước vào một tầng tháp hoàn toàn mới
Bởi vì đã quen với nhiệt độ thấp liên tục của tầng trước nên độ ấm đột ngột này chẳng khác nào ngọn lửa thiêu đốt làn da.
Ninh Ninh hít sâu vào một hơi, giờ mới phát hiện cả người mình cực kỳ nóng, phía sau gáy đau tới tê dại
Nếu ngã xuống ở đây là nàng xong đời luôn.
Nàng miễn cưỡng tập trung ý thức để bản thân không đến mức té xỉu, kế đó dựa người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-khong-ngung-tim-duong-chet-ta-tro-thanh-nguoi-trong-long/2725113/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.