Trong Huyền Kính, Vĩnh Quy bị hất bay xuống đất, các Trưởng lão đang xem bên ngoài Huyền Kính đồng thời run lên ba cái.
Các đệ tử khác trong Tháp Luyện Yêu liên tục mấp mé bên lằn ranh sinh tử, chỉ riêng mấy người bọn họ bị cuốn vào Phù Đồ Cảnh, thậm chí còn dính tới màn tuyển phi của Ma quân khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Vô cùng lạ lùng, có thể nói là màn pháo hoa đặc biệt nhất trong Thập Phương Pháp Hội, vậy nên thoáng cái đã thu hút sự chú ý của đông đảo mọi người. Vừa trông thấy tình cảnh bi thảm này, tất cả đều lộ ra vẻ mặt vô cùng phức tạp.
“A cái này…”
Thiên Tiện Tử vò đầu bứt tai: “Khúc của tiểu sư phó Vĩnh Quy, quả thực mang phong cách riêng.”
Trưởng lão Linh Quang của Phạn Âm Tự cười một tiếng, sờ lên cái gáy trơn bóng tròn trịa của mình: “Quả thực như vậy. Nếu trong chùa chúng ta có đệ tử nào không hứng thú với việc tu luyện, thì sẽ tìm Vĩnh Quy để làm bạn lâu dài với tiếng ca. Vào lúc âm luật vang lên dày đặc nhất, hai mắt nhìn nhau, thoáng cái Phật quang hiện lên, tiêu trừ toàn bộ tâm ma.”
Nói cách khác là hai cái đầu trọc lơ lửng giữa không trung, liếc mắt đưa tình với nhau trong tiếng hát cực kỳ lạ lùng, rồi kim quang chợt tỏa ra từ sau gáy.
Một trong số chúng tỏa sáng rực rỡ, bên kia phun hoa lửa với vẻ mặt hung dữ.
Tất cả mọi người ở đây đều câm lặng.
Họ không muốn nghe chuyện thế này!
“Tính cách Tạ Du
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-khong-ngung-tim-duong-chet-ta-tro-thanh-nguoi-trong-long/2725118/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.