Đây là lần thứ 3 Kiều Nhạc và Thẩm Hạc Xuyên gặp nhau.
Chỉ cách 3 ngày so với lần trước, mà lúc nào cậu cũng đang đi làm.
Kiều Nhạc lại cảm thán duyên phận đúng là quá thần kỳ.
2 lần trước đó đều được Thẩm Hạc Xuyên giúp, nếu gặp nhau ở môi trường khác thì cậu rất muốn chào hỏi, nhưng xem chừng hôm nay Thẩm Hạc Xuyên đi với bạn, cậu đành nín luôn.
Ghế dài của bar này có cao có thấp, lúc phục vụ phải khom người hoặc ngồi xổm tuỳ trường hợp, mà ở khu A này lại toàn là dạng sopha thấp.
Kiều Nhạc đặt menu đồ uống trước mặt Thẩm Hạc Xuyên, sau đó một chân chống, một chân nửa quỳ cạnh bên.
Lúc Kiều Nhạc ngồi xuống, ánh mắt Thẩm Hạc Xuyên lơ đãng quét qua phần eo được quần tây ôm chặt.
Trong lòng như bị cào nhẹ.
Eo Kiều Nhạc rất nhỏ.
2 hôm trước anh đã ôm trọn vòng tay rồi.
Lần đầu gặp gỡ, Kiều Nhạc mặc sơmi và quần tây, eo thon chân dài.
"Tiên sinh?"
Kiều Nhạc cất tiếng gọi.
Thẩm Hạc Xuyên nhìn menu rượu trước mặt, gọi bừa một chai.
Kiều Nhạc đã học thuộc giá cả từ trước, lúc ghi order sẽ xem biểu cảm của khách mà gợi ý, rượu càng xịn thì cậu sẽ càng nhận được nhiều phí mở rượu.
Nhưng những kẻ coi tiền như rác lại không bao gồm Thẩm Hạc Xuyên.
Nghe nhãn hiệu Thẩm Hạc Xuyên đọc lên, cậu nhìn trên dưới trái phải, không thấy có đồng nghiệp nào lởn vởn liền khẽ ghé gần hỏi: "Thẩm tiên sinh, ngài thật sự muốn gọi loại này ạ?"
Trong nền nhạc dập dìu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ky-hop-dong-hon-nhan-voi-tham-tien-sinh/2771088/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.