Thẩm Hạc Xuyên bế Kiều Mãn lên quá nhanh, Kiều Nhạc cũng chưa phản ứng kịp, đôi tay vươn ra theo thói quen lơ lửng giữa không trung.
Kiều Mãn tưởng Thẩm Hạc Xuyên đang giỡn với mình, chân chới với cũng chẳng sợ, cười hehe hỏi Thẩm Hạc Xuyên: "Chú Thẩm ơi, con có nặng không ạ? Dạo này con béo lên á!"
Một tay Thẩm Hạc Xuyên đỡ mông bé, đặt bé ngồi lên vai mình: "Không nặng."
Nhóc con rất thích chơi tung tung, bình thường thì hay chơi với anh trai, nhưng đây là lần đầu tiên được công kênh trên vai Thẩm Hạc Xuyên, ban đầu sững lại rồi cười càng tươi hơn: "Cao quá đi!!"
"Ngồi vững nào."
Thẩm Hạc Xuyên vỗ chân bé, vừa đỡ Tiểu Mãn vừa bước đến sopha.
Kiều Nhạc thu tay lại, đứng tại chỗ nhìn bóng lưng hai chú cháu.
Cậu nhận ra, hình như Thẩm Hạc Xuyên thật sự rất thích trẻ con.
Đợt hai anh em mới chuyển đến, nhìn phòng ốc và quà Thẩm Hạc Xuyên chuẩn bị cho Tiểu Mãn, cậu đã nghĩ nếu mai này anh có con, chắc chắn sẽ chiều nó đến tận trời.
Chẳng ngờ hiện tại Thẩm Hạc Xuyên có con thật, nhưng mình lại là người không muốn.
Kiều Nhạc chẳng rõ lòng mình ngổn ngang thế nào, biết Thẩm Hạc Xuyên không hề dễ chịu, thành thật thì lòng cậu cũng chẳng khá hơn là bao.
Cậu cúi đầu nhìn bụng mình.
Thời gian mang thai hãng còn ngắn nên chưa có nhiều sự thay đổi, những người không hiểu biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-ky-hop-dong-hon-nhan-voi-tham-tien-sinh/2771124/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.