Anh ta tự mắng mình vài câu thì thấy Vu Giai Giai cảm động rơi nước mắt đột nhiên đứng dậy, cất giọng đặc sệt tình nghĩa: "Tống Nhất Xuyên, tôi nhận cậu làm anh em chắc rồi!"
"Tôi mời cậu một cốc!"
"Tôi uống trước, cậu cứ tự nhiên!"
"Đừng, đừng mà!" Thấy vậy, hồn người Đông Bắc bám vào người Tống Nhất Xuyên, bưng cốc rượu lên: "À thì, người anh em, tôi cũng uống!"
Phong cách đột nhiên thay đổi khiến cho đám fan phòng phát sóng trực tiếp không hiểu ra sao.
[Có chuyện gì vậy? Tới đây để hẹn hò mà? Sao lại thành tình nghĩa anh em rồi? Không đúng, là tình nghĩa chị em mới đúng!]
[Chỉ là uống hộ thôi mà, có cần phải kích động đến mức như vậy không? Giả lắm, giống diễn trò lắm nha!]
[Chỉ có mình tôi là thấy giữa bọn họ có bí mật sao? Hình như là có mùi dưa đâu đây!]
[Chắc chắn là Tống Nhất Xuyên biết gì đó, mới có thể kéo mọi người đứng về phía anh ta!]
[A a a... rất muốn vạch trần chân tướng và đáp án nha...]
Bí mật của chị em tốt tạm thời giữ lại, Trần Kỳ Vi nhìn về phía Tống Nhất Xuyên với ánh mắt biết ơn.
Ai cũng biết giới hào môn có nhiều bí mật, tính cả bí mật dơ bẩn.
Nhất là câu chuyện cô bé lọ lem vì tiền có thể bất chấp mọi thứ, chỉ mong gả vào hào môn, thật sự là nhiều đến mức không đếm được.
Người trong giới đều biết cựu tổng giám đốc tập đoàn Vu Thị nổi tiếng phong lưu, thay đổi bạn gái trẻ tuổi xinh đẹp như là thay đổi quần áo, chưa từng ngừng nghỉ.
Cháu gái ruột Vu Giai Giai đã chết lặng từ lâu, nhắm mắt làm ngơ, không hề để ý.
Có điều, lần này không giống mọi lần...
_"Vu Giai Giai coi người ta là bạn thân, người ta lại muốn làm bà nội của Vu Giai Giai!"
_"Thật sự là điên rồi, không bằng súc sinh luôn!"
_"Hoàn toàn không có liêm sỉ!"
Tống Nhất Xuyên mắng rất đúng với ý của Trần Kỳ Vi.
Trần Kỳ Vi thậm chí còn muốn giơ ngón tay cái lên like cho Tống Nhất Xuyên một cái.
So với Tống Nhất Xuyên, hành vi của Lục Thần khiến cho người ta cảm thấy cực kì khó chịu.
Tuy không biết chuyện cũng là lý do, nhưng mà anh ta lại dùng ngôn ngữ để ép buộc Vu Giai Giai thì có chút quá đáng rồi.
Người khiến anh ta mất mặt là Phó Chu Trì, anh ta lại đi xả giận lên người Giai Giai là sao?
Trần Kỳ Vi nhìn về phía Lục Thần với vẻ bực bội, vừa định gây chuyện thì giọng nói của staff vang lên.
"Đêm nay không vote khách mời được yêu thích nhất nữa."
"Gửi tin nhắn cho nhau mới là cách chọn hẹn hò cho ngày mai."
"Chỉ có đôi bên đều có ý với nhau mới có thể ghép thành một đôi."
"Khách mời lựa chọn thất bại chỉ có thể làm nhiệm vụ một mình."
[Đạo diễn đổi kịch bản, sợ Tống Nhất Xuyên được chọn lần nữa?]
[Gửi tin nhắn cũng khá tốt, không đến mức tất cả mọi người đều muốn hẹn hò với Tống Nhất Xuyên?]
[Chỉ thích khúc ghép đôi trong show hẹn hò thôi. Rốt cuộc là ai và ai sẽ thành đôi đây?]
[Đột nhiên rất muốn thấy Mạnh Khung Kỳ và Hoắc Nhân Kiệt hẹn hò. Đồ cổ hủ và tiểu yêu nghiệt, ha ha... chỉ nghĩ thôi là thấy kích thí©h rồi.]
[Lần này Phó Chu Trì sẽ chọn Lục Thần chứ nhỉ? Sẽ không tiếp tục làm đồ hai mặt nữa đúng không?]
Lúc bình luận đang bàn tán xôn xao, lựa chọn bằng tin nhắn đã bắt đầu.
Diêm Cẩn Dự vẫn luôn im lặng nãy giờ đột nhiên nháy mắt với Tống Nhất Xuyên.
Tống Nhất Xuyên thấy ánh mắt của Diêm Cẩn Dự, vội vàng nhìn sang chỗ khác.
_"Diêm Cẩn Dự định làm gì vậy? Nháy mắt bảo mình tự hiểu?"
_"Yên tâm đi, giới hóng hớt bọn tôi rất coi trọng lời hứa."
_"Đã đồng ý chọn anh là chắc chắn sẽ chọn anh!"
_"Lỡ như chọn nhầm chó Phó, bị ghép thành một đôi thì sao đây?"
_"Mình sẽ nôn chết khi hẹn hò với anh ta!"
Nghe thấy đáp án khẳng định, Diêm Cẩn Dự lại nhìn về phía Phó Chu Trì, khoé miệng lặng lẽ cong cong.
Sắc mặt khoe khoang khiến cho Phó Chu Trì tức giận đến mức ngứa răng.
Xui xẻo là không thể gian lận!
Nếu không là anh ta sẽ không để cho tên kia được như mong muốn !!!
Phó Chu Trì hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, đầy ngón tay ấn hai chữ "Lục Thần".
Lúc nãy anh ta đi phòng vệ sinh, quản lý đã gọi điện thoại báo tin hướng gió dư luận trên mạng.
Anh ta biến thành một tên khốn do dự trái phải!
Anh ta tham gia show là vì tuyên truyền công ty, kết quả là bị mắng liên tục, còn bị mất lòng người xem nữa.
Phó Chu Trì không thể tiếp thu được! Anh ta quyết định thay đổi hướng gió, dời sự chú ý sang người Lục Thần.
Tuy Lục Thần là người mới, nhưng mà Lục Thần có sẵn tố chất để bồi dưỡng, có thể khiến nhiều nhóm người khác nhau yêu thích.
Nếu bồi dưỡng cho tốt thì có khi sẽ bước lên hàng ngũ siêu sao.
Công ty anh ta rất cần hạt giống tốt như vậy.
Về phần Tống Nhất Xuyên...
Anh ta chỉ là không cam lòng nên mới nảy sinh hứng thú!
Đúng vậy! Chính là như vậy!
Phó Chu Trì tự khẳng định đáp án, sau đó ấn nút gửi đi.
***
Trên màn hình to của ê kíp xuất hiện hai cái tên khiến cho Lục Thần cảm thấy yên lòng.
"Đầu tiên, xin chúc mừng một đôi ghép đôi thành công!" Staff nói theo thường lệ: "Phó Chu Trì, Lục Thần, chờ mong biểu hiện ngọt ngào của hai người vào ngày mai nha!"
"Tiếp theo, để tôi nhìn xem nào!" Giọng staff đột nhiên trở nên phấn khích: "Là Hoắc Nhân Kiệt và Mạnh Khung Kỳ!"
"Ngày mai hai người họ sẽ nảy sinh yêu hận tình thù gì đây?"
[Ha ha ha, cách nói buồn cười chết mất... Người ta là ngọt ngọt ngào ngào, đến lượt hai tên kia là yêu hận tình thù!]
[Quả nhiên là có chuyện xưa! Xoa tay hầm hè, chờ mong chờ mong!]
"Kế tiếp là em gái ngọt ngào Giai Giai và chị Vi! Chúc mừng tổ hóng chuyện lại tụ tập với nhau!"
"Còn một đôi nữa cũng ghép đôi thành công. Tôi không nói thì mọi người cũng đoán ra được đúng không?" Staff cười nói: "Chúng ta hãy cùng nhau chúc mừng Tống Nhất Xuyên và Diêm Cẩn Dự đi!"
Hình ảnh phòng phát sóng trực tiếp chạy đến đây, đạo diễn thở phào ra một hơi.
Show hẹn hò xem như đi vào quỹ đạo.
Đến khi kì một kết thúc, chắc là sẽ có một đôi thành đôi mà nhỉ?
Đạo diễn vừa nghĩ đến đây, Vu Giai Giai ở hiện trường ghi hình đột nhiên mất khống chế mà hô lên.
"Cái gì? Kết hôn? Điên rồi hả?"
Vu Giai Giai cực kì kích động, nhưng cũng nhớ ra là mình đang ở trước màn ảnh.
Vậy nên, cô ấy nhìn lướt qua máy quay, sau đó đi vào trong góc.
Có điều, khi cô ấy vừa nhấc chân thì lại dừng bước.
Bởi vì tiếng lòng của Tống Nhất Xuyên đúng lúc vang lên.
_"Kết hôn? Sốt ruột gả vào hào môn vậy sao? Muốn làm vợ của ông già? À nha, hóa ra là mang thai nha!"
_"Không đúng, sắp tám mươi tuổi rồi, sao có thể... chắc chắn là có âm mưu đâu đây!"
_"Đừng sốt ruột, để tôi nhìn xem..."
_"Oh, hóa ra là vậy..."
_"Cô ta to gan thật đấy, không sợ bị phát hiện hả?"
Vu Giai Giai siết điện thoại, không dám nhúc nhích chút nào, trong lòng nôn nóng như kiến bò trên chảo nóng.
Người anh em, là vậy là sao hả?
Cậu mau nói đi chứ!
Nếu cậu có thể ngăn cản hành vi hoang đường của ông nội tôi, thì tôi sẽ cảm ơn tám đời tổ tiên nhà cậu!
Xung quanh đột nhiên yên tĩnh lại, Tống Nhất Xuyên dù có không nhạy bén đến đâu cũng phát hiện có chỗ không đúng.
Cậu đảo mắt một vòng, phát hiện Vu Giai Giai đang đứng yên một chỗ.
_"Sao giống bị điểm huyệt quá vậy? Là bị k.ích th.ích quá mức, không thể tiếp thu nổi hả?"
_"Haizz, mới vừa nhận anh em xong, không nỡ nhìn cô ấy giống như vậy... phải nhắc nhở sao đây?"
_"Thật ra thì rất dễ vạch trần mấy cô gái ham giàu muốn gả hào môn, chỉ là bình thường mấy người lơ là, không chịu nghĩ kỹ lại."
_"Chỉ cần đi điều tra nhật ký cuộc gọi của cô ta là có thể biết ngay cô ta thường xuyên hẹn bạn trai cũ lúc nửa đêm."
_"Chậc chậc, anh bạn trai cũ kia là dân cờ bạc, thích đánh bạc trên web đen, không hề bất ngờ khi bị lừa, thiếu một đống tiền, không có tiền trả lại. Lúc hai người kia cùng đường, hai người kia cùng nhau dời tầm mắt tham lam về phía bạn học Vu Giai Giai."
_"Cô gái ham giàu lấy thân phận bạn thân đến chơi nhà họ Vu, sau đó âm thầm nháy mắt quyến rũ ông cụ tám mươi tuổi."
_"Ai cũng biết đàn ông rất là chung tình, chung tình với cô bé đôi mươi trẻ trung xinh đẹp."
_"Ông cụ Vu cũng không ngoại lệ, cơ bản là không nhịn nổi, trực tiếp cắn câu, sau đó... bùm bùm chéo chéo!"
_"Anh bạn trai cũ và cô gái ham giàu định vớt một đợt rồi chạy, nhưng lại phát hiện tiền rất dễ tới tay, vậy là nổi lá gan lên, toan tính chiếm đoạt gia sản, cùng nhau phấn đấu vài ngày liên tục, cuối cùng làm ra hai vạch đỏ."
_"Cô gái ham giàu lừa ông cụ Vu rằng cái thai là con của ông cụ Vu, người bình thường đều sẽ không tin, nhưng mà ông cụ Vu già rồi, đầu óc lẩm cẩm, tưởng mình càng già càng dẻo dai, cứ đòi cho người ta danh phận..."
_"Trời ạ, con mẹ nó đúng là máu chó mà, phim truyền hình cũng không dám diễn như vậy nữa!"
_" Ơ kìa, Vu Giai Giai nhúc nhích rồi hả, sốt ruột đi đâu vậy?"
Tống Nhất Xuyên không nhịn được mà thò cổ qua xem.
Vu Giai Giai chạy như bay lên lầu, đóng cửa phòng lại, vội vàng nói qua điện thoại: "Mẹ ơi, mẹ trông chừng ông nội, đừng để ông nội kết hôn với con hồ ly tinh kia, đứa con trong bụng cô ta không phải của nhà họ Vu ta!"
"Mẹ nghe con đi, đi cục cảnh sát báo án, nói là có người lừa đảo. Còn cả bạn trai cũ của hồ ly tinh nữa, hai người họ chắc chắn là có lịch sử đặt phòng..."
"Về nhà hả? Con không về! Nếu con về thì sẽ bỏ lỡ nhiều..."
Bí mật lắm!
***
Hôm sau.
Tống Nhất Xuyên tỉnh lại trên chiếc giường lớn trong căn biệt thự sang trọng bên bờ biển.
Lúc này, cậu còn chưa biết quả dưa chính nghĩa của mình đã truyền khắp giới hào môn.
Có khá nhiều con nhà giàu bắt đầu hỏi thăm kế hoạch kì hai Hôn Nhân Hào Môn, chuẩn bị báo danh trước.
Trong nhất thời, điện thoại của trợ lý đạo diễn bị gọi nhiều đến mức muốn cháy máy, ngoài ra còn có người muốn tài trợ tiết mục, định dùng tư bản để đi cửa sau.
Có ai mà không muốn hóng hớt tại chỗ cơ chứ?
Lại còn là bí mật có giá trị nữa nha!
Lúc bên ê kíp đang mệt mỏi ứng phó thì bên hot search đột nhiên có từ khoá khiến cho Weibo trở nên phổ biến.
# Nữ sinh viên ham giàu muốn gả cho ông cụ tám mươi tuổi là một sự suy thoái về đạo đức? #
# Mang thai con của bạn trai cũ đi tống tiền có tính là lừa đảo hay không? #
# Cần nhanh chóng hành động quét sạch nạn cờ bạc trên mạng #
Đạo diễn ngây người trước máy theo dõi, lướt xem từng bình luận một, không hề thấy một luận nào liên quan đến show hẹn hò.
Ông ta tự nhận rằng tiết mục của mình cực kì tuân theo quy định pháp luật, một không khoe khoang giàu có, hai không tôn sùng tiền bạc, ba không đề cao những giá trị không đứng đắn.
Vậy thì sao lại có người tag fanpage tiết mục vào các tin tức xã hội cơ chứ?
Có khi nào là có người ghen ghét độ hot của tiết mục nên âm thầm tố giác hay không?
Lúc đạo diễn đang suy đoán lung tung, trợ lý bên cạnh phấn khích nói: "Đạo diễn, đôi khách mời đầu tiên xuất hiện kìa!"
"Ai vậy?" Đạo diễn ngẩng đầu.
"Tống Nhất Xuyên!" Trợ lý đáp: "Chắc là đói bụng xuống lầu kiếm ăn."
"Trời ạ! Cậu ta còn muốn ăn nữa hả?" Đạo diễn cảm thấy rất là khó tin: "Tối qua một mình cậu ta ăn gần hết xiên thịt nướng! Mới đây mà tiêu hóa xong hết rồi sao?"
"Dạ dày cậu ta to lắm à?"
Trợ lý vò đầy nghĩ nghĩ: "Chắc là vì đang lớn."
Dứt lời, trợ lý liếc nhìn vòng eo thon gọn của Tống Nhất Xuyên, thầm nói thêm một câu "không biết lớn ở chỗ nào nữa".
Lúc này, trong phòng bếp có hai bóng người đang bận rộn, vóc dáng đan xen, có vẻ đang phân cao thấp.
Nghe thấy tiếng bước chân, một trong hai bóng người quay đầu lại: "Chào buổi sáng!"
"Chào buổi sáng!" Tống Nhất Xuyên lịch sự gật đầu, tầm mắt dừng trên cơ bụng săn chắc.
"Tôi vừa mới đi bơi, còn chưa kịp thay đồ." Diêm Cẩn Dự vừa nói chuyện vừa để bữa sáng lên bàn: "Cậu tranh thủ ăn lúc nóng đi."
Tống Nhất Xuyên cúi đầu, bữa sáng kiểu Tây đầy đủ sắc hương vị, nhìn một cái là cảm thấy rất muốn ăn
_"Đẹp trai dịu dàng biết nấu cơm, bạn trai tuyệt vời ở đâu đây?"
_"Chậc chậc chậc, còn cả dáng người nữa, đẹp quá đi mất!"
Phó Chu Trì định mở tủ lạnh cười lạnh một tiếng.
Ai mà chẳng có dáng người đẹp hả?
Hơn nữa, tôi cũng biết nấu cơm đấy!
Tôi còn dịu dàng hơn cả anh ta nữa!
Phó Chu Trì làm việc mạnh tay, rõ ràng là muốn cho người nào đó để ý, kết quả là được như mong muốn.
_"Đờ mờ! Đen đủi! Chó Phó ở đây nữa hả!"
_"Một ngày tốt đẹp lập tức trở nên âm u một nửa!"
Diêm Cẩn Dự mỉm cười: "Hay là tôi giúp cậu mang bữa sáng lên lầu?"
"Được không nha?" Đôi mắt Tống Nhất Xuyên tỏa sáng.
_"Đừng tri kỷ như vậy chứ! Nếu không là tôi sẽ dễ dàng nảy sinh ấn tượng tốt với anh!"
"Đi thôi!" Diêm Cẩn Dự bưng mâm lên, tầm mắt đắc ý lướt qua Phó Chu Trì, sau đó đi ra khỏi phòng Bếp.
Lúc bóng dáng hai người cùng biến mất ở lối rẽ cầu thang, trong phòng bếp truyền ra tiếng đập bát đĩa.
Lục Thần vừa lúc đi vào, giọng nói khó hiểu lại quan tâm: "Có chuyện gì vậy?"
"Chỉ là trượt tay thôi." Phó Chu Trì hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh.
Lục Thần không nghe ra có gì khác lạ, cúi đầu nhìn thấy trứng chiên và sữa bò, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng: "Anh nấu cho em đó hả? Cảm ơn anh, chưa từng có ai..."
Anh ta còn chưa nói xong lời cảm động thì thấy Phó Chu Trì ném tạp dề xuống ghế, nói: "Cậu ăn từ từ, tôi đi về phòng tắm rửa."
Tống Nhất Xuyên không ở đây, anh ta lười phải làm ra vẻ, trực tiếp đi thẳng ra khỏi phòng bếp.
Lục Thần chưa kịp khép miệng, Phó Chu Trì đã đi lướt qua anh ta: "..."
[Sao vậy? Sao hoàn toàn không giống với bữa sáng tình yêu frơng tưởng tượng của tôi? Giống như là làm cho có thôi ấy.]
[Phó Chu Trì ghen tị à? Thấy Diêm Cẩn Dự và Tống Nhất Xuyên đi rồi, mặt mày anh ta trở nên âm trầm hơn hẳn.]
[Đau lòng cho Thần Thần nhà ta, không lý không do bị cuốn vào tình tay ba của người ta!]
[Mau nhìn đi, một đôi khác ngọt lắm kìa, khoé môi Tống Nhất Xuyên dính vụn bánh mì, Diêm Cẩn Dự lau giúp anh ta, lòng bàn tay cố ý dừng lại trên môi vài giây nữa nha!]
[Ha ha ha... Lòng thiếu nữ trong tôi bùng nổ, tiểu thuyết hai nam đêm nay có mặt rồi!]
****
Trong phòng bếp, Lục Thần yên lặng ăn sáng một mình.
Bóng lưng quay về phía màn ảnh, trông có vẻ rất cô đơn, tạo nên hình ảnh trái ngược hoàn toàn với bầu không khí ngọt ngào bên tổ phát sóng trực tiếp khác.
Bình luận bắt đầu lên án công khai, dư luận càng lúc càng mạnh mẽ.
Vậy nên, Phó Chu Trì vốn dĩ buồn bực vừa về phòng liền nhận được điện thoại của thư ký: "Tổng giám đốc Phó, danh tiếng trên mạng của anh càng lúc càng tệ, nếu không xử lý kịp thời thì có thể sẽ gây ảnh hưởng đến công ty."
Nghe giọng nói chuyên nghiệp truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, Phó Chu Trì bực bội nhéo nhéo mày: "Tung vụ bê bối của tập đoàn Diêm Thị để dời sự chú ý."
"Vâng, tổng giám đốc Phó." Trợ lý không tắt máy mà do dự một lát rồi hỏi: "Hôm nay hẹn hò với Lục Thần..."
Phó Chu Trì cất giọng lạnh nhạt: "Không cần cậu nhắc nhở, tôi biết nên làm như thế nào."
Sau đó, cuộc gọi kết thúc.
Phó Chu Trì đi vào phòng tắm, nhanh chóng tắm rửa.
Trong hơi mịt mù, khuôn mặt đứng đắn lạnh nhạt chợt ửng đỏ, hai mắt có vẻ mơ hồ.
Trên tấm gương đối diện như là xuất hiện đôi chân thon dài trắng nõn và khuôn mặt xinh đẹp phiếm vẻ châm chọc.
Vài giây sau, anh ta nhận ra mình mới vừa nghĩ gì, giận dữ lại xấu hổ mà lau hơi trên vách ngăn, mắng: "Chết tiệt! Mình suy nghĩ cái gì vậy?"
Trong phòng bếp dưới lầu, Lục Thần chậm rãi uống sữa.
Lúc anh ta uống xong một ngụm cuối cùng, phía sau vang lên giọng nói trầm thấp từ tính: "Chuẩn bị sẵn tâm lý hẹn hò với anh chưa?"
Lục Thần sửng sốt, vô thức quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt cực kì đẹp trai của Phó Chu Trì, nhịp tim đột nhiên đập nhanh hơn: "Anh..."
"Bởi vì anh rất coi trọng lần đầu tiên cùng em..." Anh ta cố ý dừng lại hai giây, sau đó mỉm cười nói tiếp: "Hẹn hò, cho nên anh lên lầu sửa soạn lần nữa."
Mùi nước hoa xa xỉ bay qua khiến cho Lục Thần đỏ mặt: "Em tưởng rằng anh..."
Bị tên khốn kiếp Tống Nhất Xuyên mê hoặc!
Anh ta không nói nửa câu sau, đổi giọng đổi đề tài: "Cảm ơn bữa sáng của anh."
Nhìn thấy hai người tương tác ngọt ngào với nhau, fan phòng phát sóng trực tiếp không liếc xéo nữa, miễn cưỡng chấp nhận đường ngọt đến muộn.
[Tuy đường có mùi vị chất phụ gia, nhưng mà ít nhất cũng xem như có thành ý, tiếp tục quan sát biểu hiện của Phó Chu Trì vậy, tạm thời không muốn gỡ nhãn đồ cặn bã trên người anh ta ra.]
[Mấy người tiêu chuẩn kép quá vậy? Tống Nhất Xuyên chọn Phó Chu Trì hai lần, đến khi gửi tin nhắn thì lại gửi cho Diêm Cẩn Dự, sao mấy người không nói Tống Nhất Xuyên là đứng núi này trông núi nọ?]
[Sao mà giống nhau được hả? Rõ ràng là sự kiên trì của anh Dự khiến cho Bé Xuyên cảm động!]
[Lầu trên nói rất đúng! Rõ ràng là Bé Xuyên vì hoàn thành nhiệm vụ nên mới chọn bừa! Hơn nữa, lần nào Phó Chu Trì cũng kéo chân sau, lần nào cũng là anh Dự ra mặt gánh team!]
[Rõ ràng là Bé Xuyên và anh Dự có thêm tình cảm trong quá trình hợp tác với nhau, Bé Xuyên đổi sang chọn anh Dự chỉ là chuyện nước chảy sông thôi.]
Khi bữa sáng tình yêu kết thúc, hai đôi còn lại mới ung dung đến muộn
Thấy bốn người lười nhác ngồi trên sô pha, không hề định tiếp tục hành động, staff không nhịn được mà nhắc nhở: "Có muốn nấu bữa sáng cho khách mời yêu thích không?"
"Hừ..." Hoắc Nhân Kiệt hừ lạnh: "Thôi đi, tôi sợ tôi trúng độc!"
"Mặt mũi ở đâu ra vậy hả?" Mạnh Khung Kỳ đột nhiên liếc xéo: "Ai nói là tôi sẽ nấu bữa sáng cho anh?"
Camera man La: "..."
Yêu hận tình thù khó quay lắm, anh ta nên quay đôi khác thì hơn.
Vậy nên, màn ảnh chuyển sang bên khác.
Ngự tỷ Trần Kỳ Vi không hề ngẩng đầu, đôi tay lướt trên máy tính bảng liên tục: "Đang xử lý công việc, không rảnh ăn bữa sáng."
Em gái ngọt ngào Vu Giai Giai ngước mặt lên, vành mắt thâm đen đến mức ngay cả phấn nền cũng không che nổi: "Tối qua thức đêm, bây giờ ăn không vô, đừng quay ngay mặt tôi, ok?"
Camera man La: "..."
Hay là trực tiếp đổi tên show hẹn hò thành nhật ký nổi nóng của cậu ấm cô chiêu đi?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.