Bà Vu vội vàng kéo tay Lưu Ninh, hỏi với ánh mắt sắc bén: "Cậu làm gì con trai tôi vậy? Nếu hôm nay cậu không nói rõ ràng thì ngày mai tôi sẽ đưa cậu đi cục cảnh sát."
"Kiện cậu tội lừa gạt dâm loạn!"
Lưu Ninh cực kì hoảng loạn, lắc lư cái chai trong tay: "Tôi không làm gì cả, chỉ là nhét vào mông tổng giám đốc Vu..."
Vu Giai Giai cạn lời mà bụm mặt: "..." Đờ mờ hỗn loạn kinh khủng!
Lưu Ninh hao hết miệng lưỡi giải thích cả buổi mới khiến cho ông bà Vu và em Vu nửa tin tưởng nửa nghi ngờ.
Rằng anh ấy chỉ đang giúp tổng giám đốc Vu bôi thuốc, chứ không có bất cứ hành động gây rối nào.
"Thật sự chỉ là bôi thuốc chứ không phải là sờ lung tung?" Vu Giai Giai xác nhận lại lần nữa.
Lưu Ninh vẻ mặt đưa đám: "Nếu tổng giám đốc Vu không đồng ý, tôi đâu dám sờ lung tung!"
"Trước mặt sắc đẹp, cậu thật sự có thể bình tĩnh được à?" Bà Vu hỏi thêm một câu.
Lưu Ninh: "Tôi..."
"Đủ rồi!" Vu Chấn Vũ không thể nhịn được nữa: "Mấy người xong chưa?"
Muốn hỏi tới mức độ nào nữa đây?
Thế nào cũng phải rải muối lên miệng vết thương của người ta mới chịu à?
Đã nói vài lần là không sờ lung tung rồi!
Sao mà không chịu tin tưởng vậy?
Ông Vu phất tay: "Mày còn dám lớn tiếng nữa sao? Mày tin ba mua cho mày hai con cá chình không?"
"Mua thì mua đi, dù sao hiện giờ chuyện con vỡ lở hết ra rồi, làm gì sợ lũ nữa?" Vu Chấn Vũ bất chấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nam-phu-ac-doc-bi-doc-tam-cac-dai-lao-tranh-nhau-sung/2744030/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.