"Thầy ơi, thầy đừng nói là ngay cả vấn đề đơn giản như thế mà thầy cũng không trả lời được nữa nhé?" Diêm Tư Minh đứng dậy nói với vẻ đắc ý.
Cậu bé đã học tiếng Tây Ban Nha ở các trung tâm bên ngoài trường học từ lâu rồi, chỉ cần nói vài câu đơn giản thôi cũng đủ làm cho Tống Nhất Xuyên mất mặt.
Nếu anh tung drama của em thì em đây sẽ ngáng chân anh, để anh phải mất mặt!
Sao hả? Em chính là một đứa thù dai như vậy đấy!
Tống Nhất Xuyên cất sách giáo khoa, nheo mắt nói: "Bạn học, bạn có thể hỏi thầy, nhưng mà phải giơ tay lên trước, nếu không chính là không tôn trọng thầy."
"Hừ, thầy đang kéo dài dài thời thời gian gian đấy à? Em đoán được loại quỷ nghèo như thầy là không có tiền học ngôn ngữ ngoài rồi!" Diêm Tư Minh bĩu môi, cho rằng mình vừa kéo hòa một ván, vừa định sung sướng ngồi xuống thì nghe thấy vua dưa đứng trên bục giảng mở miệng.
"Thứ nhất, ngôn ngữ ngoài không phải chỉ là ngôn ngữ dành riêng cho kẻ có tiền. Thứ hai, ngữ pháp của em sai rồi, đáng lẽ ra phải dùng..."
Diêm Tư Minh còn chưa kịp đặt mông xuống ghế thì lại đứng bật dậy: "Không thể nào! Em học từ người Tây Ban Nha chính gốc, sao có thể dạy ngữ pháp sai được?"
Tống Nhất Xuyên mỉm cười: "Có bạn học nào ở đây tra Baidu hộ thầy được không? Để xem là thầy dùng ngữ pháp đúng hay là thầy dạy ngoài của Diêm Tư Minh dùng ngữ pháp đúng?"
-"Thằng bé ngốc thật sự, không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nam-phu-ac-doc-bi-doc-tam-cac-dai-lao-tranh-nhau-sung/2744031/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.