Đạo diễn Vương không biết hoạt động tâm lý của mọi người, quay đầu lại nhìn thấy nam chính nhà mình, vội vàng đứng dậy chào đón: "Tiểu Phong, sao cậu lại đến đây? Hôm nay không có cảnh quay, sao không ở nhà nghỉ ngơi đi?"
Trần Phong mặt mày lạnh lẽo: "Sắp có vai diễn chung với Tống Nhất Xuyên, tôi đến đây để tìm hiểu."
"Trần Phong nhà ta thật sự chuyên nghiệp, mọi người nên học tập theo cậu ấy, bởi mới nói vì sao người ta có thể đoạt giải!"
Đạo diễn Vương tươi cười nịnh nọt, bước chân lại gần muốn thân thiết với con trai, nhưng lại bị Trần Phong không dấu vết mà né tránh.
Tống Nhất Xuyên ngồi trên ghế xếp cắn hạt dưa, trong lòng cảm thán vài tiếng.
- "Đạo diễn Vương cũng không dễ dàng gì, ngày ngày làm con làm cháu kiếm tiền quay phim, muốn nhận con trai lại không dám, tất cả là vì..."
Đám người hóng hớt vểnh tai lên lắng nghe, đều nhịp mà hò hét trong lòng.
Vì cái gì?
Mau nói đi!
- "Đám con nhà giàu biết hưởng thụ thật đấy, đến thăm đoàn phim còn tự mang theo ghế và hạt dưa."
- "Hmm, phải nói là hạt dưa rất thơm, lát nữa hỏi xem là ai mua rồi nhờ mua hộ một cân."
Cậu thò tay ra định bốc một nắm hạt dưa, lại thấy một bàn tay khớp xương rõ ràng ở trong tầm mắt mình xòe ra, trong lòng bàn tay là một nắm hạt dưa.
"Đủ chưa?" Diêm Cần Dự mỉm cười: "Nếu chưa đủ thì tôi đi mua cho cậu."
"Cảm ơn nha!" Tống Nhất Xuyên không chút khách sáo, thò tay ra lấy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nam-phu-ac-doc-bi-doc-tam-cac-dai-lao-tranh-nhau-sung/2744033/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.