Mấy ngày trước Hoắc Song cố tình để lộ sơ hở trước mặt lão Hoàng đế, để lão tóm hai kẻ xui xẻo này đi lăng trì. Hiện tại, ở bên phía lão Hoàng đế, y đang diễn vở kịch “nghi ngờ mình bị phát hiện, lo lắng không yên”. Phải một giờ sau mới cắt đuôi được những người theo dõi, đến chỗ thường truyền mật tín.
Không ngờ người tiếp nhận hôm nay lại là Triển Nhung.
Hoắc Song thường qua lại với phủ Định Vương, người trung gian chịu trách nhiệm truyền tin thường là Triển Nhung.
Mặc dù hai người không ưa gì nhau, cũng không thích gặp mặt đối phương, nhưng vì mối quan hệ giữa các chủ tử, họ đành phải cố gắng hợp tác một cách thận trọng.
Tuy nhiên, sau khi thành công cài người vào điện Dưỡng Tâm, Triển Nhung hiếm khi tự mình đến nữa.
Hoắc Song cũng hiếm khi tự mình truyền tin, nhưng hôm nay Chung Yến Sanh trông rất trịnh trọng, còn có tới hai lá thư nên y đích thân đi.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ với nhau một lúc, Triển Nhung khoanh tay, giọng mỉa mai: “Chủ tử bảo ta vào cung xem tình hình của tiểu Điện hạ. Ngươi trừng ta làm gì, không muốn thì đừng tự mình đến đây.”
Hoắc Song giữ nguyên vẻ mặt, móc ra hai bức thư: “Bức thư thứ nhất giao cho Định Vương, bức thư thứ hai gửi cho Lâu đại phu.”
Sau khi trở về, Chung Yến Sanh và Tiêu Lộng gần như ngày nào cũng viết thư từ qua lại. Triển Nhung đã quá quen với việc này nên chỉ hờ hững “Ừ” một tiếng rồi nhận lấy thư, nhìn về phía điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nhan-lam-vai-ac-thanh-ca-ca/1647372/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.