Khi bị Tiêu Lộng hôn, Chung Yến Sanh cảm thấy miệng hắn có vị gì đó là lạ.
Nếu không phải phát hiện Tiêu Lộng bị thương, cậu còn muốn đạp hắn một cái nữa.
Cậu bịt miệng không lên tiếng, trong hang động dần trở nên yên tĩnh, lúc này mới chú ý đến những tiếng động nhỏ bên ngoài.
Như có người đi qua cái hang được che giấu sau những tán lá rậm rạp, một đốm lửa sáng ngời lóe lên ngoài hang, chắc là cầm đuốc hoặc đèn lồng.
Chung Yến Sanh được Tiêu Lộng che chắn ở phía sau. Cậu quan sát khuôn mặt anh tuấn đang nhìn chằm chằm về hướng cửa hang, vừa nghĩ đến chuyện cái đầu này vừa rồi còn ở giữa hai chân mình làm gì đó lại khiến tai cậu đỏ bừng, Chung Yến Sanh vội vàng cúi đầu nhìn vào phần vải trên eo hắn.
Không biết có phải ảo giác không, mà vết thâm đó dường như lại lan rộng thêm một mảng lớn… Vết thương ở eo Tiêu Lộng chắc chắn không nhỏ, mãi chưa được chữa trị, e là đang trở nặng rồi.
Thảo nào cậu ngửi thấy mùi máu nồng như vậy.
Nếu bên ngoài là người của Tiêu Lộng thì chắc chắn họ sẽ ra ám hiệu gì đó. Chung Yến Sanh nhận thấy mỗi khi người của Tiêu Lộng xuất hiện, dường như luôn có tiếng chim hót truyền tín hiệu.
Nếu không phải cận vệ của Tiêu Lộng hoặc Hắc Giáp Vệ, mà lại phát hiện ra hang động…
Chung Yến Sanh đột nhiên rùng mình.
Tối nay xuất hiện mấy nhóm người, đều muốn giết cậu và Tiêu Lộng.
Dù là Hắc Giáp Vệ, cũng có khả năng có kẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nhan-lam-vai-ac-thanh-ca-ca/1647401/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.