Lương Khải Phong đào hố, Nam Kiến Tuyết cũng chẳng hề sợ nhảy vào.
Nhất là khi kế tiếp phải vào cung, nơi đó là địa bàn của y, Lương Khải Phong có bản lĩnh thì thử hung hăng với y xem, y lập tức liền vào cáo trạng ngay cho mà biết mặt.
Đợi Lương Khải Phong thay y phục xong, hai người cùng ngồi chung xe để tiến cung.
Ban đầu vốn định đi xe của tướng quân phủ, nhưng Nam Kiến Tuyết lại chê xe quá đơn sơ, sống chết cũng không chịu ngồi, cuối cùng Thanh Thiển đành phải sai người về phủ công chúa đánh xe đến.
Lương Khải Phong đối với cái tật xấu của vị công chúa này thật sự là nghe danh đã lâu. Trong phủ hắn, xe ngựa có thể đơn sơ đến mức nào mà còn bị chê cơ chứ.
Đợi đến khi xe ngựa của Nam Kiến Tuyết được đánh tới, Lương Khải Phong mới thật sự có cảm giác..... xe ngựa của tướng quân phủ đúng là đơn sơ thật.
Loại đơn sơ này không phải ở chất lượng hay kích thước, mà là nằm ở từng chi tiết nhỏ nhặt trên xe.
Dù sao xe ngựa của tướng quân phủ cũng chẳng có lấy một chút hương thơm nào.
Lương Khải Phong ngồi trên xe, ngửi thấy mùi hương hoa nhàn nhạt lượn lờ trong không khí, đưa mắt nhìn quanh, khắp nơi treo đầy những dải lụa mềm, từng đường biên góc cạnh đều được bọc bằng da thú mềm mại, đệm lót tựa lưng thì thêu hoa tinh xảo đủ kiểu, bày biện đẹp mắt vô cùng khiến hắn bỗng cảm thấy, hóa ra xe ngựa của tướng quân phủ thật sự đúng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nu-trang-my-nhan-ga-cho-tuong-quan-tho-bao/2920238/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.