"Ngươi lui cái gì?" Lương Khải Phong duỗi tay kéo nhẹ Nam Kiến Tuyết, cười nói, "Ta đáng sợ đến thế sao?"
Nam Kiến Tuyết liếc hắn một cái: "Ngươi có biết cái gì gọi là nam nữ thụ thụ bất thân không?"
Lương Khải Phong nhướng mày: "Không biết. Ta chỉ biết phu thê ngủ chung một giường là chuyện rất đỗi bình thường."
Nam Kiến Tuyết nhíu mày.
Lương Khải Phong lại cười, kéo y lại gần một chút: "Ta cam đoan tối nay sẽ không làm bậy."
Nam Kiến Tuyết chẳng buồn tin, khoanh tay từ chối: "Hiện tại ngươi nói như thế, ngày mai tỉnh dậy phát hiện hai chúng ta đang ôm nhau, thể nào ngươi cũng nói là vô thức, không chừng còn đổ hết lên đầu của ta, nói ta không biết liêm sỉ, câu dẫn ngươi!"
Lương Khải Phong: ?
Hắn sững người trong chốc lát, mấy giây sau mới phản ứng lại, nghiến răng: "Ngươi lại học trong thoại bản nữa đúng không?"
Nam Kiến Tuyết gật đầu nghiêm túc: "Trong thoại bản nói, lời của nam nhân nói đều không thể tin được."
Lương Khải Phong: "......"
Người này bình thường rõ ràng đầu óc không lanh lẹ lắm, sao cứ đến mấy chuyện thế này là cảnh giác lại cao đến giật mình như vậy?
Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể trách y đọc sách giải trí quá nhiều rồi.
"Ngày mai ta phải đi đập hết đám thư quán trong thành mới được." Lương Khải Phong tức giận nói, "Chuyên môn dạy hư người."
Nam Kiến Tuyết: ?
"Ngươi dám!" Nam Kiến Tuyết hoảng hốt, "Vô duyên vô cớ đập sạp của người ta, để phủ doãn tấu lên cho hoàng huynh biết, ta xem ngươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nu-trang-my-nhan-ga-cho-tuong-quan-tho-bao/2920255/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.