Lương Khải Phong không ngờ Nam Kiến Tuyết lại chủ động đến vậy, cả người hắn gần như cứng đờ tại chỗ, nhất thời luống cuống tay chân không biết nên phản ứng thế nào.
Mãi đến khi Nam Kiến Tuyết lui về phía sau, hắn mới theo bản năng đuổi theo mà đè gáy y lại, hôn xuống lần nữa.
Nụ hôn này so với nụ hôn của Nam Kiến Tuyết còn sâu hơn, nặng hơn, cũng càng thêm chủ động hơn.
Gần như vừa dán lên, trong khoảnh khắc tiếp theo, Lương Khải Phong liền cạy môi y ra, muốn bắt lấy đầu lưỡi nhỏ không chịu nghe lời kia.
Thế nhưng Nam Kiến Tuyết vừa rồi còn lớn mật muốn mạng của hắn, lúc này lại bắt đầu trốn tránh.
Chỉ là, chỉ cần một chút sơ hở, rất nhanh y đã liền bị Lương Khải Phong bắt được.
Sau đó lại trốn.
Nam Kiến Tuyết giống như một con rắn nhỏ giảo hoạt, mỗi lần bị bắt lấy liền lập tức bỏ chạy, nhưng vừa mới chạy ra được lại nhịn không được mà quay đầu thử thăm dò Lương Khải Phong cho đến khi hắn thật sự nổi cáu mà mạnh mẽ giữ lấy người nọ không cho trốn nữa.
Lương Khải Phong lúc đầu hôn còn rất vụng về, thậm chí vì động tác quá mạnh mà khiến cho Nam Kiến Tuyết bị nghẹn một chút.
Nhưng hắn lại học rất nhanh, nhanh đến mức Nam Kiến Tuyết còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn hoàn toàn khống chế lại, hoàn toàn chiếm thế chủ đạo, muốn trốn cũng trốn không được, chỉ có thể yếu thế mà thuận theo, cả đầu óc y dần trở nên trì độn, chỉ còn sót
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nu-trang-my-nhan-ga-cho-tuong-quan-tho-bao/2920260/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.