Bởi vì chuyện của Nam Chiêm Học, Nam Chiêm Viễn cùng mấy người nữa đều ở trong cung. Nghe Nam Kiến Tuyết nói có chuyện muốn bàn, Nam Chiêm Viễn liền sai người tới Thọ Khang Cung mời Thái hậu cùng đến. Ngay cả Nam Chiêm Minh đang bị cấm túc cũng bị gọi ra, mọi người ngồi chung một bàn ở Tử Thần Điện.
Ngoại trừ những dịp lễ hội, đã thật lâu rồi bọn họ chưa từng tề tựu đông đủ như vậy. Nam Chiêm Minh hưng phấn không thôi, ngồi cạnh Nam Kiến Tuyết vừa oán thán phủ đệ nhàm chán, vừa vui mừng kể mấy chuyện vụn vặt, vốn tưởng khó có dịp tụ họp, không ngờ lại nhanh như vậy đã được ngồi cùng với nhau.
Thế nhưng, trên bàn cơ hồ ai nấy cũng đều trầm mặc. Ngay cả người vốn rộng rãi, thường ngày hay phụ họa lời cậu, lúc này cũng chỉ cúi đầu, gần như chẳng đáp. Đến lúc ấy Nam Chiêm Minh mới ngẩn ra, hơi chần chừ đưa mắt nhìn sang Nam Kiến Tuyết, ánh mắt mang theo vài phần nghi hoặc, dường như muốn tìm lời giải đáp.
Lương Khải Phong liền gắp một chiếc gỏi cuốn bỏ vào bát cậu, nhàn nhạt nói: "Ăn đi, đừng lắm lời."
Nam Chiêm Minh: "....."
Cậu nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng do dự một chút, rồi cúi đầu ngoan ngoãn ăn gỏi.
Đợi đến khi cung nhân dâng xong đồ ăn, Nam Chiêm Viễn mới phất tay: "Được rồi, lui xuống cả đi."
Phần lớn cung nhân lập tức rời khỏi, chỉ còn vài người ở lại hầu hạ.
Nam Chiêm Viễn liếc nhìn Phúc Lộc đang đứng ở bên cạnh: "Ngươi cũng dẫn người lui xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nu-trang-my-nhan-ga-cho-tuong-quan-tho-bao/2920268/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.