Hai người gần như lập tức lao thẳng vào trong cung, dọc đường Lương Khải Phong vẫn luôn trấn an y: "Sẽ không có việc gì đâu, A Viễn rất thông minh."
"Điều này ta biết, nhưng vạn nhất có chuyện thì sao?" Nam Kiến Tuyết nhíu mày, vẫn không yên lòng.
Lương Khải Phong cũng không khuyên thêm, chỉ sai người thúc giục đẩy nhanh tốc độ.
Tử Thần Điện lúc này đã bị bao vây trong ba tầng ngoài ba tầng, chặt chẽ không kẽ hở. Nam Kiến Tuyết từ xa nhìn thấy, càng thêm chấn động trong lòng: "Chàng chắc chắn là thật sự không có việc gì chứ?"
Lương Khải Phong cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng trên mặt vẫn không để lộ quá nhiều lo âu. Nhìn thấy điện đã không còn xa, hắn dứt khoát ôm lấy Nam Kiến Tuyết, trực tiếp phi thân bay qua.
Hắn bất ngờ đáp xuống ngay trước Tử Thần Điện, khiến Vũ Lâm Vệ quanh đó giật mình, "xoạt xoạt xoạt" đồng loạt rút đao ra. Đến khi thấy rõ là ai mới thở phào một hơi.
"Đi bẩm lại Hoàng thượng một tiếng đi." Lương Khải Phong nói.
Ai ngờ Vũ Lâm Vệ không đi, mà truyền lại: "Bệ hạ có lệnh, công chúa cùng tướng quân trực tiếp vào là được."
Nam Kiến Tuyết liền vội vàng bước nhanh vào trong, nhưng Hoành Thủy cùng Thanh Thiển lại bị chặn lại ở bên ngoài.
Y cũng không dây dưa, chỉ gật nhẹ với hai người, rồi kéo Lương Khải Phong cùng đi thẳng vào trong.
Nam Chiêm Viễn lúc này đang nằm trên giường, hai mắt khép chặt, dáng vẻ như thật sự bị trúng độc.
Sắc mặt Nam Kiến Tuyết lập tức tái nhợt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-nu-trang-my-nhan-ga-cho-tuong-quan-tho-bao/2920276/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.