Dưới chân ngọn núi Khung Thiên Điện có một thị trấn nhỏ. Nơi đây không quá phồn hoa, nhưng đôi khi Nam Cung Nhận vẫn thích đến dạo bước, cảm nhận chút hơi thở đời thường. Chỉ là hắn vốn không ưa ồn ào nên số lần đặt chân đến đây có thể đếm trên đầu ngón tay. Lần này cùng Ảnh Cửu sóng vai dạo bước, tâm trí hắn lại khác hẳn trước kia, bỗng nhiên cảm thấy sự náo nhiệt cũng chẳng có gì tệ.
Nam Cung Nhận nắm chặt tay Ảnh Cửu không rời, bên tai là vô vàn âm thanh rao hàng, tiếng người ồn ào náo nhiệt. Dù Ảnh Cửu không nhìn thấy, y vẫn có thể mường tượng ra con phố lúc này rực rỡ ánh đèn và náo nhiệt phi thường đến nhường nào.
"Bên trái có bán đồ chơi làm bằng đường, đủ loại quà vặt. Bên phải còn có bán mặt nạ, đèn lồng và mấy món đồ nhỏ xinh..." Nam Cung Nhận vừa đi vừa nhẹ giọng miêu tả khung cảnh xung quanh cho Ảnh Cửu nghe.
Nụ cười rạng rỡ không ngừng nở trên môi Ảnh Cửu. Chủ nhân chu đáo lo lắng y không nhìn thấy, liền không ngừng giới thiệu những món đồ đủ kiểu dáng được bày bán ven đường. Ảnh Cửu lắng nghe, trong đầu không ngừng hiện ra những hình ảnh rực rỡ sắc màu, hẳn là rất đẹp mắt.
"Đi bên này." Nam Cung Nhận như nhìn thấy món đồ gì đó hay ho, kéo tay Ảnh Cửu rẽ vào một quán nhỏ ven đường.
Ông chủ là một cụ già đã có tuổi, trên sạp bày la liệt các loại trang sức ngọc bội. Thấy khách đến, ông lão tươi cười đón
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-vai-ac-chi-mot-long-sung-the/2856909/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.