"Sao ta có thể để em rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm được?"
Nam Cung Nhận ôm chặt y vào lòng, để đầu Ảnh Cửu tựa vào ngực mình, giọng nói trầm ấm đầy yêu thương: "Nếu không phải Ảnh Thất ngày thường thân cận với em nhất, hiểu rõ nhất từng lời nói cử động của em. Để đề phòng xảy ra sai sót, ta tuyệt đối sẽ không để hắn giả trang em, chỉ làm em thêm lo lắng mà thôi."
Nói đến đây, Nam Cung Nhận bỗng nhiên sinh ra một chút ghen tuông khó hiểu.
"Có thuật dịch dung của Thiên Diện thư sinh, Ảnh Thất sẽ không dễ dàng bị người khác nhìn thấu. Trừ việc phải chịu chút khổ sở, hắn sẽ không gặp chuyện gì đâu." Nam Cung Nhận trấn an.
Ảnh Cửu vùi sâu vào lòng Nam Cung Nhận, dùng sức lắc đầu: "Thuộc hạ thật sự không lo lắng cho Ảnh Thất. Trong lòng thuộc hạ, chủ nhân mới là quan trọng nhất."
Tính cách Ảnh Cửu vốn khô khan, không giỏi nói lời dễ nghe, càng không biết nói lời âu yếm. Câu nói vừa rồi, gần như là một lời thông báo thẳng thắn, lại chính là sự biểu lộ chân tình không chút tạp niệm của y.
Mà những lời này lọt vào tai Nam Cung Nhận, không nghi ngờ gì nữa, chính là âm thanh ngọt ngào nhất của tự nhiên.
"Trong lòng em, ta thật sự là người quan trọng nhất sao?" Nam Cung Nhận khẽ đẩy Ảnh Cửu ra khỏi lòng, ánh mắt ngập tràn kinh hỉ nhìn y.
Ảnh Cửu trịnh trọng gật đầu, không chút do dự.
Tuy rằng sớm biết Ảnh Cửu yêu thích mình, và trong lòng y nhất định chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-song-lai-vai-ac-chi-mot-long-sung-the/2856917/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.