Nghe hắn nói rõ ràng rành mạch như vậy, trong đầu nàng liền hiện lên hình ảnh tối qua. Hắn không những lật tới lật lui không ngừng, còn bắt nàng phải lớn tiếng kêu lên. Nếu nàng cố cắn răng nhẫn nhịn không kêu, thì hình phạt càng thêm tàn khốc.
Nghĩ đến những thanh âm thẹn thùng kia lại phát ra từ miệng mình, sắc mặt nàng trong thoáng chốc đỏ bừng đến tận mang tai.
Lục Diễm bắt được vẻ mặt xấu hổ của nàng, ánh mắt lộ vẻ lạnh nhạt ban đầu cũng dần tan biến. Nhìn người con gái dưới thân, mưu tính trong mắt lúc nãy đã hoàn toàn bị sự xấu hổ và hoang mang che lấp.
Mà nguyên do… lại chính là hắn.
Làn khói nghi ngút trong lòng vừa bị nàng khéo léo từ chối đã tiêu tán sạch, thân thể nóng rực liền dán sát vào người nàng hơn một chút.
Hôm nay hắn mặc bộ cẩm y màu đỏ tía thêu họa tiết ẩn, vấn tóc bằng ngân quan, dung mạo lạnh lùng, khí chất trầm ổn lại cao quý, vốn là một thân cốt cách ẩn nhẫn của kẻ nắm quyền trong tay. Vậy mà giờ khắc này lại cúi đầu tháo đai lưng nàng, khí thế bất cần mà xộc thẳng tới.
Hoa Thanh Nguyệt là người vừa mới trải sự đời, tất nhiên hiểu rõ hành vi này đại biểu cho điều gì, nàng hoảng sợ đến mức suýt nữa òa khóc.
Trong hốc núi giả vốn đã chật hẹp tối tăm, chỉ có chút ánh sáng mỏng manh rọi xuống hai người. Không xa còn truyền tới tiếng bước chân, lại thêm mấy chục tiểu thư đang vây quanh ồn ào náo nhiệt bên kia,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thanh-lanh-quyen-than-luan-ham-truy-the-thanh-nghien/2769686/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.