Lưu Hòa Bình…
Bất chợt nghe thấy cái tên này, Hoài Chương ngẩn ra.
Người điều phối chạy đến:"Thầy Hoài, phòng hóa trang của thầy ở bên này, tách biệt với họ."
Hoài Chương cởi mũ trên đầu:"Đợi tôi hai phút."
Gã đi đến bên cạnh Giang Thời, cười đưa tay ra: "Chào cậu, tôi thấy cậu hơi quen mắt, có phải chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi không?"
Với độ hot hiện tại của Hoài Chương, những người khác trong đoàn phim đều phải vội vàng nịnh bợ, không ngờ gã lại chủ động bắt chuyện với một diễn viên flop không tên không tuổi, không ít ánh mắt ghen tị đổ dồn về phía Giang Thời.
Giang Thời đang nhắm mắt giả vờ ngủ ngẩn ra vài giây mới nhận ra đối phương đang chào hỏi mình, y mở mắt đứng dậy, lịch sự đưa tay ra bắt tay với Hoài Chương:"Có lẽ là nhận nhầm rồi, mặt tôi khá đại chúng."
Cử chỉ của y lịch sự, nhưng không thể nói là ân cần, thậm chí còn có chút lạnh nhạt.
Lần đầu tiên Hoài Chương bị đối xử lạnh nhạt như vậy, ánh mắt lướt qua khuôn mặt "đại chúng" của Giang Thời, cười cười:"Nghe nói người quản lý của cậu là Lưu Hòa Bình?"
Giang Thời thầm thở dài, cuối cùng cũng biết vị này tìm y để làm gì rồi.
"Ừm.”
"Thật trùng hợp." Giọng Hoài Chương bình thản: "Người quản lý cũ của tôi cũng là anh ấy, tính cách anh Lưu khá kỳ quặc, cậu ở trong tay anh ấy bao nhiêu năm nay vẫn không nổi tiếng được, anh ấy không làm khó cậu chứ?"
Lời này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thieu-gia-gia-ve-thon/2927937/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.