Lúc đó, hắn không lập tức đẩy người kia ra...
...
Theo lời dặn của Úy Khanh Duẫn, Tô Nhung chỉnh trang lại bản thân xong thì bước ra khỏi phòng tắm, phát hiện phòng ngủ đã được dọn dẹp ngăn nắp.
Rèm cửa từng được kéo kín nay đã được mở ra, ánh nắng xuyên qua cửa kính sát đất rọi vào phòng, khiến nhiệt độ trong phòng cũng ấm áp hơn đôi chút.
Không thấy bóng dáng của Úy Khanh Duẫn trong phòng, chỉ còn người phụ nữ khi nãy dẫn cậu vào đang đứng đó.
"Chào cậu, thiếu gia nói sau khi cậu chuẩn bị xong thì xuống nhà ăn tìm ngài ấy."
"Vâng." Động tác xoay người hơi khựng lại, Tô Nhung nhìn người phụ nữ đang mỉm cười dịu dàng với cậu, nhỏ giọng hỏi: "Cháu nên xưng hô với cô thế nào thì được ạ?"
"Gọi dì là dì Mạch là được rồi."
Không nói thêm điều gì khác, dì Mạch khẽ gật đầu với cậu: "Cậu đi trước đi, thiếu gia chờ cậu cũng lâu rồi."
Khẽ gật đầu đáp lại, Tô Nhung rời khỏi phòng, dựa theo lối đi khi nãy dì Mạch đã dẫn lên, cuối cùng cũng tìm được Úy Khanh Duẫn đang ngồi trước bàn ăn.
Trước mặt hắn đặt một tách cà phê, trong tay là một quyển sách bìa nước ngoài.
Dù biết Tô Nhung đã đến nhưng hắn không ngẩng đầu, chỉ dùng ngón trỏ thon dài gõ nhẹ vào chiếc ghế cạnh bên.
Tô Nhung ngoan ngoãn ngồi xuống chỗ đó, lặng lẽ bắt đầu dùng bữa.
Trong suốt quá trình ăn uống, chỉ có tiếng va chạm nhẹ của dao nĩa,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792708/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.