"Vâng, Úy tiên sinh."
Cậu vẫn chưa hiểu họ đang định làm gì, lúc còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hai nhân viên khác "mời" xuống xe, rồi được dẫn thẳng lên tầng trên.
Một tiếng sau, cậu trở xuống.
Vừa ngồi lại vào xe, Tô Nhung phát hiện Úy Khanh Duẫn cũng đã thay một bộ đồ khác.
Và có chút tương đồng với trang phục của cậu.
Úy Khanh Duẫn mặc một bộ vest màu xám đen, bên trong là áo sơ mi cùng tông, tuy cổ áo không cài cà vạt nhưng khí chất lại nghiêm trang và uy nghiêm đến lạ; còn cậu thì cũng mặc một chiếc sơ mi giống hệt, chỉ khác ở chỗ không khoác áo vest mà thay bằng một chiếc áo ghi lê màu đen.
Xe lăn bánh trở lại, lần này Tô Nhung không nhịn được mà lên tiếng hỏi:
"Úy tiên sinh, chúng ta đang đi đâu vậy ạ?"
Thấy cậu hỏi, Úy Khanh Duẫn đang xem điện thoại liếc sang cậu một cái, ánh mắt khi nhìn đến gương mặt đã được chăm chút kỹ lưỡng của Tô Nhung liền tối lại, giọng trầm thấp vang lên:
"Đi cùng tôi đến một buổi tiệc."
Thật ra, ngay khi thấy bộ đồ của Úy Khanh Duẫn, Tô Nhung đã mơ hồ đoán được điều gì đó, không ngờ lại đúng thật.
Địa điểm tổ chức tiệc là một khách sạn khác.
Tô Nhung im lặng đi theo người kia bước vào hội trường, cậu đứng phía sau Úy Khanh Duẫn, nhìn hắn ứng phó thoải mái với từng lượt người đến bắt chuyện.
Cậu không khỏi kinh ngạc trước sự linh hoạt và khéo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792709/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.