Giọng điệu của người kia tuy không quá gay gắt, nhưng lại ẩn ẩn một tầng khó chịu khó lẫn.
"Tô Nhung, lại đây."
Giọng nói mang theo mệnh lệnh khiến cả hai người đều thoáng khựng lại. Tô Nhung theo tiếng nhìn sang, quả nhiên thấy Úy Khanh Duẫn vừa kết thúc cuộc trò chuyện xã giao, đang đứng cách đó không xa.
So với vẻ ôn hòa khi tiếp khách lúc nãy, khuôn mặt Úy Khanh Duẫn giờ đây lộ rõ vẻ lạnh lùng và mất kiên nhẫn.
Thấy Tô Nhung không có động tác gì, ánh mắt Úy Khanh Duẫn lướt nhanh qua người đàn ông lạ mặt bên cạnh cậu, lần nữa cất giọng lạnh tanh:
"Tô Nhung, lại chỗ tôi."
Giọng điệu vô cảm và gay gắt khiến Tô Nhung thoáng sững người, gương mặt khẽ cúi thấp lộ ra chút không vui. Cậu bĩu môi nhẹ, trước khi đi còn không quên quay sang Hứa Cảnh Dịch nói nhỏ:
"Anh Cảnh Dịch, em đi trước nhé..."
"Tiểu Nhung, cậu ta là ai?"
Giọng nói của Hứa Cảnh Dịch vẫn dịu dàng như thường, nhưng trong đó ẩn chứa sự lạnh lẽo không thể xem thường.
Chỉ là Tô Nhung không nhận ra.
"Anh ấy là..." Cậu tránh ánh mắt người đối diện, cúi đầu lúng túng. Cậu không muốn giải thích mối quan hệ thật sự giữa hai người, chỉ đành lấp li3m, lựa lời né tránh:
"Là bạn em... em đi cùng anh ấy tới đây..."
Giọng cậu vừa nhỏ vừa yếu, như sợ người khác nghe thấy.
Nghe vậy, ánh mắt đen thẫm của Hứa Cảnh Dịch trầm xuống, bàn tay đặt trên vai cậu cũng vô thức siết chặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792710/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.