"Một cái hộp gỗ nhỏ, em cũng không biết bên trong là gì, anh ấy bảo đợi về rồi đưa cho anh."
Tô Nhung lắc đầu, lấy từ trong túi ra một chiếc hộp gỗ nhỏ chỉ to bằng bàn tay, rồi đặt thật cẩn thận vào tay Hứa Cảnh Dịch.
"Mau mở ra xem là gì đi!"
Nhìn chiếc hộp được chạm khắc tinh xảo kia, gương mặt Tô Nhung đầy vẻ tò mò.
Rốt cuộc là thứ gì mà A Nhiên lại phải thần thần bí bí gọi cậu vào phòng dặn dò kỹ như thế?
Đã vậy còn căn dặn tỉ mỉ là không được mở trộm, nhất định phải để Hứa Cảnh Dịch tự tay mở.
"Cậu ta bảo nhất định phải để anh tự mở sao?"
Thấy Tô Nhung gật đầu, Hứa Cảnh Dịch hơi nhướng mày, ánh mắt nhìn chiếc hộp gỗ trở nên sâu thẳm, trong lòng dâng lên một cảm giác nghi hoặc mãnh liệt.
Hộp có khóa ẩn, mở ra, bên trong là một chiếc lọ thủy tinh nhỏ.
Khi thấy rõ vật bên trong lọ, ánh mắt Hứa Cảnh Dịch đột nhiên sắc lại, khuôn mặt tuấn tú lập tức căng cứng.
Bên cạnh, Tô Nhung vẫn chưa hiểu chuyện gì, ngạc nhiên hỏi: "Lạ thật, A Nhiên đưa cho anh... một con sâu sao?"
Phải rồi...
Tại sao Tác Gia Nhiên lại đưa cho anh... một con sâu?
Chương 60 "Thiếu gia Hứa, đây là kết quả kiểm tra mới nhất, xin anh xem qua." Giao bản báo cáo vừa hoàn tất cho trợ lý bên cạnh, vị viện trưởng già nhìn người thanh niên đang ngồi yên lặng trên sofa — thiếu gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792800/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.