Chai rượu trong tay cuối cùng cũng được đặt xuống.
Nhìn Úy Khanh Duẫn bị đỡ dậy mà vẫn không thể động đậy nổi, trong đáy mắt Hứa Cảnh Dịch ánh lên một tia dữ tợn đáng sợ, đôi mắt đen lúc sáng lúc tối, gương mặt lạnh lùng, môi mím nhẹ, từng lời bật ra đều lạnh đến rợn người: "Chuyện này... chưa xong đâu."
Lời vừa dứt, anh bế người quay lưng rời khỏi phòng bao, để lại những vệ sĩ đang ngơ ngác nhìn nhau và gương mặt u ám của Diêm Minh.
Nhìn Úy Khanh Duẫn đã hôn mê bất tỉnh, máu me đầy mặt, Diêm Minh đau đầu không chịu được. Anh ta thật không thể ngờ người bạn thân thuở nhỏ mình lớn lên cùng lại yêu phải một người có quan hệ với nhà họ Hứa.
"Cậu... Aizz..." – nhất thời không biết nên nói gì, Diêm Minh đưa tay bóp trán, cảm thấy chóng mặt nhức đầu. Anh ra lệnh cho nhóm vệ sĩ: "Mau! Đưa cậu ta tới bệnh viện ngay!"
"Tuyệt đối không được để cậu ta chết!!!"
Chương 67 Bên trong xe là một sự tĩnh lặng kéo dài. Vòng tay ôm lấy cậu tràn đầy hơi ấm, hương nước hoa mát lạnh mang mùi gỗ quen thuộc lẩn quẩn nơi đầu mũi. Bàn tay lớn khẽ vuốt lưng khiến Tô Nhung cảm thấy một cảm giác an toàn chưa từng có. Hai tay cậu ôm chặt lấy cổ Hứa Cảnh Dịch, không chịu buông. Cậu rúc đầu vào lòng ng ực anh, hàng mi vẫn còn đọng nước, khiến áo sơ mi trước ngực anh bị thấm ướt. Cảm nhận được sự ẩm ướt nơi lồ ng ngực,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-thuc-tinh-my-nhan-nho-khong-the-tron-thoat/2792813/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.