Ngủ cả đêm dưới thư phòng, người mỏi nhừ, Tông Hách vừa xuống lầu đã thấy Đường Hoàn đang ngồi thấp thỏm, anh không cho là chuyện gì to tát, nói thản nhiên: "Muốn đi thì đi, không muốn thì khỏi đi, có gì phải rối rắm."
Đường Hoàn vẫn cứ lo lắng: "Nhưng mà vậy thì kỳ quá. Trong thiệp viết rõ là mời tôi đến để gặp gỡ giới quý tộc Đế Tinh. Tôi mà không đi, chẳng khác nào không nể mặt Hoàng hậu."
Tông Hách vẫn giữ nguyên thái độ: "Không có gì đâu, chị dâu Hoàng hậu không phải người nhỏ nhen, tùy em thôi."
Đường Hoàn càng rối: "Lần này đi, chẳng phải tất cả quý tộc đều sẽ biết mặt tôi sao?"
Tông Hách bỗng đổi giọng: "Vậy em đi đi, tiện thể công bố thân phận luôn.
Cho bọn họ biết vợ của nguyên soái là ai, khỏi đoán già đoán non nữa."
Đường Hoàn: "......"
"Lúc em lấy anh, anh còn là phế nhân. Vậy chúng ta có thể gọi là vợ chồng thâm tình chứ?"
Đường Hoàn bĩu môi: "Không hiểu anh muốn khoe khoang cái gì."
Tông Hách tự tin ngẩng đầu: "Con người đúng là không hiểu."
Đường Hoàn liếc mắt đầy ghét bỏ: "Tôi đúng là không hiểu đại miêu, tiểu miêu còn dễ thương hơn."
Tông Hách lập tức lạnh mặt: "Em lại nói Đại Tráng đúng không?"
Đường Hoàn cười khổ: "Anh đừng nhạy cảm vậy chứ, tôi có nói gì đâu mà."
Cậu nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Tông Hách, đột nhiên không nhịn được cười: "Phụt! Anh sĩ diện vừa vừa thôi chứ! Tôi thật sự không nói gì mà!"
Tông Hách giận lồng lộn bước xuống lầu. Cậu càng nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-toi-chay-tron-ban-doi-nguoi-thuc-vat-tuc-gian-den-mo-mat/2851739/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.