Ngày thứ tư trở về hiện đại, Lục Nịnh dần quen với việc một ngày sinh hoạt ở hai nơi.
Tối thứ bảy này, Lục Nịnh cuối cùng cũng cùng cha Lục mẹ Lục ăn bữa cơm đoàn viên.
Ba Lục mẹ Lục thuê một cửa hàng nhỏ bán xiên chiên và đồ ăn nóng. Để kiếm nhiều tiền, hai vợ chồng còn mở thêm một quán ăn nhanh ban đêm.
Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần của con gái, hai vợ chồng mới đóng cửa hàng hai tiếng, để trở về ăn bữa cơm này.
“Nịnh Nịnh, đây là thịt kho tàu xương sườn con thích ăn nhất, mau nếm thử.” Ba Lục đem thịt chất thành núi trước mặt con gái, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa. Cha mẹ nào yêu thương con cái, cũng muốn dành cho con mình thứ tốt hơn, còn bản thân khổ bao nhiêu cũng được.
Lục Nịnh nhỏ giọng đồng ý. Mấy ngày nay trong lòng cô vẫn luôn rất bình tĩnh, nhưng ngay tại khoảnh khắc này, khóe mắt vẫn không nhịn được mà đỏ lên.
Lúc trước tỉnh lại ở Tu chân giới, có một thanh âm nói với cô rằng vận mệnh đã định sẵn, chỉ có tồn tại mới có cơ hội trở về. Chính vì còn có cha mẹ chờ đợi ở nhà, vì một tia hy vọng trở về, cho nên cô ở Tu chân giới cố gắng sống sót.
Cô không dám tưởng tượng rằng một ngày nào đó hai vợ chồng già người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh thì sẽ đau khổ như thế nào.
May mắn thay, cô đã quay về rồi.
Hai vợ chồng học không nhiều, đối với việc học của con gái cũng không hiểu rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-ve-tu-ngu-thu-tong/2712077/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.