Khi Lục Nịnh trở lại phòng học, giờ giải lao đã kết thúc.
Chương Thư Vận trong lòng hiếu kỳ, nhìn sắc mặt Lục Nịnh trở về cũng bình thường, liền biết rằng không phải bị phê bình, cho nên hỏi: “Lục Nịnh, chủ nhiệm gọi cậu đi ra ngoài làm gì vậy?”
Trên đường trở về, chủ nhiệm đã cố ý dặn Lục Nịnh cố gắng giữ bí mật, suy cho cùng thì việc trường học có học sinh bị giết sẽ khiến cho người khác hoảng sợ.
Lục Nịnh cảm thấy chủ nhiệm lớp có lý. Đều là những bông hoa dưới ánh mặt trời, tâm trí còn đơn thuần, nếu là bị dọa thì sẽ không hay.
“Không có gì.”
Lục Nịnh vừa nói xong, thì có một cô gái chạy tới, hưng phấn hỏi:
“Lục Nịnh, cậu có phải bị cảnh sát gọi đi không? Tớ nghe nói là Trịnh Nguyệt Nguyệt lớp 11 bị giết, cho nên mới có cảnh sát tới điều tra.”
Lục Nịnh nhớ lại tên của cô gái trước mặt, Bối Thiên Lan - một cô nhóc tò mò có khả năng thu thập thông tin bát quái.
Nghe Bối Thiên Lan nói, cô liền cảm thấy lời chủ nhiệm lớp dặn là dư thừa. Cho dù cô giữ bí mật thì thông tin vẫn bị rò rỉ.
Chương Thư Vận: “Trường chúng ta có người bị giết? Tin tức lớn như thế, sao cậu biết?”
Bối Thiên Lan: “Cậu cũng không nhìn xem tớ là ai, hiện tại lớp 11 bên kia đều đồn khắp rồi.”
Chương Thư Vận: “Nữ sinh kia chết rất thảm.”
Bối Thiên Lan: “Không phải đâu, người chết là đại tỷ Trịnh Nguyệt Nguyệt. Rất nhiều nữ sinh trường chúng ta đều từng bị chị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-ve-tu-ngu-thu-tong/2712078/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.