Trước khi về nhà trước, Lục Nịnh mang đi Lai Phúc mua cơm. Bởi vì nghĩ sẽ về muộn nên cô đã nói ba mẹ không cần chừa cơm cho mình.
Dù sao bên cạnh là trường học, không thiếu nhất chính là đồ ăn.
Cơm nước xong thì bắt đầu làm bài tập. Mặc kệ lúc trước ở Tu chân giới địa vị cao thế nào, thì bây giờ cô cũng chỉ là một học sinh cấp ba. Thân là học sinh, làm bài tập là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Nghỉ hai ngày nên bài tập về nhà có chút nhiều. Lúc này cô liền có chút hâm mộ Lai Phúc. Không lo ăn không lo uống, có người nuôi có người dẫn đi chơi, quá hạnh phúc.
Khả năng ánh mặt Lục Nịnh có chút rõ ràng, cho nên Lai Phúc chạy tới, ngồi xổm xuống.
“Gâu ~” ( Nịnh Nịnh, chị nhìn Lai Phúc làm gì đấy? )
“Tao phát hiện, tao càng ngày càng thích mày.” Xoa xoa đầu chó của Lai Phúc, Lục Nịnh cười nói.
“Gâu gâu ~” Đầu to của Lai Phúc đặt lên đùi Lục Nịnh, làm nũng nói:
( Lai Phúc cũng thích Nịnh Nịnh ~ )
“Được được không cần làm nũng. Tao phải làm bài tập. Mày tự mình chơi đi. Nếu không thì gọi bạn mèo của mày tới chơi cùng.”
Lục Nịnh nhanh chóng đuổi Lai Phúc đi. Nếu không mãi mê vuốt v e thì sẽ mất thời gian, đến lúc đó không biết phải gào đến vài giờ mới có thể làm xong.
Lai Phúc biết Nịnh Nịnh còn chuyện quan trọng phải làm, cho nên cũng ngoan đưa lưng ghé về phía cửa, chuyên chú nhìn dưới đèn bàn của Lục Nịnh.
Đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tro-ve-tu-ngu-thu-tong/2712094/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.