Trần Mặc bước vào phòng một cách rất tự nhiên.
Cậu ném ba lô đang đeo một bên vai lên chiếc giường gần cửa sổ rồi bắt đầu quan sát xung quanh. Khó trách lão Cẩu cứ than giá ở nơi này đắt, bởi căn phòng này không chỉ sạch sẽ, đầy đủ tiện nghi mà còn tỏa ra một mùi hương nhẹ nhàng, vị trí ngắm cảnh thì tuyệt vời thôi rồi.
"Cậu đói không?" Tịch Tư Yến theo sau cậu và hỏi.
Trần Mặc đứng gần cửa sổ quay đầu lại: "Cậu thì sao?"
Tịch Tư Yến ném thẻ phòng lên đầu giường rồi bật điều hòa điều chỉnh nhiệt độ: "Tôi bình thường, tùy cậu thôi. Nếu cậu không đói thì dọn dẹp xong chúng ta đi ăn cùng những người khác, còn nếu đói thì gọi phục vụ tận phòng, ăn đơn giản chút."
Giờ này cũng không còn sớm nữa.
Trần Mặc cũng lười ra ngoài, bèn nói: "Gọi phục vụ tận phòng đi. Để tôi gọi, cậu muốn ăn gì?"
"Cứ theo khẩu vị của cậu."
Trần Mặc cũng không khách sáo. Cậu bước tới điện thoại bàn rồi gọi đại vài món.
Trong lúc đó, Tịch Tư Yến đi tắm.
Trần Mặc sắp xếp lại túi của mình, ngoài vài cuốn sách và mấy đề kiểm tra ra thì không còn gì khác.
Lúc giường đối diện rung lên vài tiếng, Trần Mặc bèn nhìn về phía cửa phòng tắm đang đóng kín. Cậu cũng kệ. Mãi đến khi tiếng rung dừng lại, chưa đến hai giây sau đã vang lên lần nữa, cậu mới hơi do dự rồi gọi lớn.
"Tịch Tư Yến."
Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng nước chảy trong phòng tắm là vang vọng.
Trần Mặc đành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-trung-sinh-cau-chu-that-bat-dau-duong-sinh/1227465/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.