Những lần trước, khi tan học, trong đầu Thẩm Hoài Chi đều là những kiến thức đã học trong ngày. Quãng đường từ thôn Du Thủy về thôn Lâm Thủy đủ để y nhẩm lại bài giảng một lượt. Mãi đến khi bước tới ngã rẽ vào nhà, y mới bắt đầu nghĩ đến Lâm Việt, hôm nay em ấy làm gì, có gặp chuyện gì không vui không.
Thế nhưng hôm nay, trong đầu y toàn là những suy nghĩ hỗn loạn.
Kích động, căng thẳng, lo lắng... đủ mọi cảm xúc xoay vần trong lòng, cho đến khi bị một tiếng kêu phát ra từ sân nhà cắt ngang.
Thẩm Hoài Chi sững lại, sao nghe giống tiếng lừa thế này? Y vội đẩy cửa sân ra, quả nhiên thấy cha mình đang cho lừa ăn.
"Cha, con lừa này từ đâu ra vậy?"
Thẩm Chính Sơ ném nắm cỏ vào máng ăn rồi quay lại đáp: "Hôm nay cha và nương con sang nhà Quảng Sơ thuê về. Ngày mai con đi Phủ thành sẽ ngồi xe lừa mà đi."
Trong bếp, Tống Tầm Xuân đang nấu cơm, nghe thấy tiếng nói bèn ló đầu ra gọi: "Hai cha con bàn gì ngoài đấy thế? Mau vào nhà ăn cơm, trời sắp tối rồi."
Thấy Thẩm Hoài Chi vẫn chăm chú nhìn con lừa, Tống Tầm Xuân liền giải thích thêm: "Lúc đầu cha nương định thuê một con trâu, nhưng trong thôn chỉ có hai ba nhà nuôi trâu thôi, mà tiền thuê một con trâu còn đắt ngang hai con lừa. Vì vậy, bọn ta mới qua nhà Quảng Sơ, hắn còn tiện thể cho mượn cả xe."
Thẩm Hoài Chi do dự: "Cha, nương, ngày mai con đi bộ đến Phủ thành, đến chiều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717740/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.