Ba ngày sau, Lâm Việt mới nhận ra chuyện tiệm mì Chu Ký giảm giá không hề đơn giản.
Xem ra, họ chẳng phải muốn buôn bán kiếm lời, mà là nhắm thẳng vào việc cạnh tranh với Điềm Hương Lâu.
Ở Phủ thành này, đa số người lao động thường dùng bữa sáng vào đầu giờ Mão, đến giờ Thìn thì phần lớn đã bắt đầu làm việc rồi. Vì thế, trước đây, tiệm mì Chu Ký vẫn luôn mở cửa từ giờ Mão.
Nhưng vì Lâm Việt chỉ có một mình, mà quá trình chuẩn bị điểm tâm lại khá tốn thời gian, nên thường phải đến giờ Thìn, thậm chí sát giờ Tỵ mới có thể mở cửa, trễ hơn tiệm mì ít nhất một canh giờ.
Sau khi Điềm Hương Lâu khai trương, lượng khách của tiệm mì đối diện đúng là có giảm đi đôi chút, nhưng thực ra không đáng kể. Vì giờ mở cửa của hai bên lệch nhau, hơn nữa số người thích ăn sáng bằng điểm tâm không nhiều, nên Lâm Việt luôn nghĩ rằng hai tiệm không có xung đột gì lớn, cũng chưa từng để ý đến đối diện.
Thế nhưng, tiệm mì lại chọn đúng giờ Thìn để bắt đầu giảm giá, khiến lượng khách của cậu bị ảnh hưởng rõ rệt. Ba ngày liên tiếp, mỗi sáng đều có một khoảng thời gian trống gần một canh giờ. Không ít khách đã bước đến cửa tiệm, nhưng vừa nghe thấy tiệm mì đối diện đang giảm giá, liền lập tức đổi hướng.
Trước kia, gần cuối giờ Mùi là cậu đã bán sạch bánh. Còn bây giờ, phải đến tận giờ Dậu mới hết. Có một ngày thậm chí còn chưa bán hết hàng. Cộng thêm chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717830/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.