Về chuyện viện tử mới, Lâm Việt và Thẩm Hoài Chi đã bàn bạc từ trước khi đến Phủ thành, nên lúc này cậu gần như thốt ra ngay: "Tốt nhất là viện một gian có kèm mặt tiền cửa tiệm, lớn hơn chỗ này một chút. Viện đôi thì tạm thời không tính đến, ngân lượng trong tay cũng không quá dư dả."
Hà Tường trầm ngâm một lát, lướt qua trong đầu bố cục của mấy gian viện tử trong hẻm Nghênh Xuân, rồi mới đáp: "Quả thực có một chỗ rất phù hợp. Gian viện này mới được treo lên nha hành ba ngày trước, là viện đơn, bên trái cổng chính là cửa tiệm, cửa hai cánh, rộng rãi hơn Điềm Hương Lâu hiện tại của ngươi không ít.
Trong sân, hai bên có hai gian sương phòng, chính diện là nhà chính cùng hai phòng nhỏ ở hai bên. Trong viện còn có hai cây ăn quả và một giếng nước. Vị trí cũng rất ổn, chỉ cách chỗ các ngươi đang ở hiện tại chưa đầy trăm bước."
Vừa nghe xong, Lâm Việt đã động tâm. Cậu và Thẩm Hoài Chi có thể ở chính phòng, một gian phòng bên làm bếp, gian còn lại để dành cho hài tử. Hai gian phòng nhỏ vẫn có thể ở người. Nếu phòng bên rộng một chút, bây giờ còn có thể tạm thời ngăn ra làm hai gian, sau này người nhà tới sẽ có chỗ nghỉ ngơi.
"Hà tỷ, viện tử này bán hay chỉ cho thuê? Ngày mai có thể qua xem không?"
Hà Tường mỉm cười gật đầu: "Bán đấy. Trước kia chủ nhà treo bảng bán, nhưng năm ngoái không có người mua nên cho một thư sinh thuê tạm. Ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717854/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.