Tri phủ đại nhân của phủ Ngô Châu cùng Trịnh giáo thụ của phủ học đều là những người thực tế. Lần này, phần thưởng không chỉ có bạc vụn mà còn có vải vóc, trà khô, cùng một bộ văn phòng tứ bảo.
Vải là một màu xanh lam nhạt, sớ vải dày mịn, chạm tay vào vừa mềm vừa mướt, chẳng rõ là chất liệu gì, nhưng so với vải bông mịn trong tiệm vải bọn họ từng mua còn tốt hơn gấp mấy lần.
Lâm Việt chợt động lòng, hiện tại Thẩm Hoài Chi đã là Cử Nhân, dù gì cũng nên có đôi ba bộ y phục đứng đắn để diện khi cần thiết. Khúc vải này vừa hay có thể đem đến tiệm, tìm một thợ khéo tay may cho y hai bộ. Phần còn lại thì may áo cho đứa nhỏ, thêm mấy bộ trung y cho cả hai người, vậy là vừa vặn.
Cậu tính toán chu đáo, nhưng nào biết Thẩm Hoài Chi trên đường về cũng đã suy nghĩ cặn kẽ. Y định trước tiên may cho Lâm Việt hai bộ y phục, thêm hai bộ trung y, phần còn lại mới may mấy bộ áo nhỏ cho hài tử. Nếu vẫn còn dư, đến Tết lại may thêm một bộ nữa cho Lâm Việt.
"Không biết khúc vải này là loại gì, tiệm vải chúng ta hay đến cũng không có. Mấy hôm nữa rảnh rỗi, ta đi chỗ khác xem thử, nếu có sẽ mua thêm một tấm, may cho cậu một bộ. Lần này ta sẽ chọn màu mà em thích nhất, hoặc hồ lục, hoặc thanh bích."
Hồ lục (湖绿): Là màu xanh lục nhạt pha một chút xanh lam, giống màu nước hồ trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-tu-hon-ga-cho-thu-sinh-lam-phu-lang/2717856/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.