Dụ Quân Chước chọn quả táo quá lớn, mà y phục lại buộc quá chặt, nên nhét mãi vẫn không vào. Y đang định đổi sang một quả nhỏ hơn thì vừa xoay đầu, liền chạm phải ánh mắt của Chu Viễn Hồi.
"Haha..." Dụ Quân Chước cười gượng, nhẹ nhàng đặt quả táo xuống.
Ánh mắt Chu Viễn Hồi lướt qua người thiếu niên, yết hầu khẽ chuyển động, nhưng sắc mặt vẫn không lộ cảm xúc gì.
"Ngươi cứ tiếp tục đi."
Hắn dời mắt đi chỗ khác, nhưng chỉ thoáng chốc sau, ánh nhìn lại quay trở về.
Đúng lúc này, Tiểu Chu Dung lạch bạch chạy từ bên ngoài vào.
Nhóc con nhìn thấy Dụ Quân Chước thì sững người, sau đó rón rén tiến lại gần, trên gương mặt lộ rõ vẻ không dám tin.
"Ca ca..." Tiểu Chu Dung đứng bên cạnh Dụ Quân Chước, đưa tay chạm vào váy y, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi, "Ca ca biến thành tỷ tỷ rồi, vậy sau này, đệ có thể gọi huynh là mẫu thân không?"
Trước đây, khái niệm mẫu thân đối với Chu Dung vốn rất mơ hồ. Khi Dụ Quân Chước gả vào Vương phủ, cậu bé nghe Lưu quản gia nói mình sẽ có mẫu phi, sau đó, cậu bé thấy người gả đến là một ca ca, còn nghi hoặc suốt một thời gian.
Giờ thì tốt rồi, ca ca cuối cùng cũng biến thành tỷ tỷ.
Như vậy, cậu bé không cần gọi là ca ca nữa, có thể gọi là mẫu phi hoặc mẫu thân!
"Nhưng ta không phải..."
"Hu hu..."
Tiểu Chu Dung nước mắt lưng tròng nhìn Dụ Quân Chước, bộ dáng kia miễn bàn nhiều đáng thương. Dụ Quân Chước có chút mềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xung-hi-vong-phu-ta-song-lai/2707312/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.