Chương Hiến không giống Đàm Nghiên Bang nhạy bén, căn bản không hiểu được vì sao Vương gia lại toát ra sát khí, chỉ ngây ngốc đứng chờ tại chỗ, mãi đến khi hai người từ trên sườn núi đi xuống.
Hai người cưỡi ngựa chậm rì rì trở về doanh trại. Lúc này, nhà ăn vừa khai tiệc, tất cả huynh đệ thuỷ sư đều rất ăn ý mà chờ, đợi đến khi Chu Viễn Hồi và Dụ Quân Chước ngồi xuống cầm đũa, bọn họ mới bắt đầu dùng cơm.
Dụ Quân Chước nhận ra, khi ở trong đại doanh, Chu Viễn Hồi không giống với ngày thường, tựa như một con rồng mắc cạn hồi lâu nay trở lại hồ sâu, trở nên tự tại và thả lỏng hơn hẳn.
Sau bữa cơm, Chu Viễn Hồi triệu tập tất cả tướng lĩnh vào soái trướng bàn bạc. Lần này Đại Du và Đông Châu hòa đàm thất bại, tình thế vẫn còn căng thẳng. Tuy Đông Châu khả năng gây chiến không cao, nhưng thủy quân vẫn phải đề phòng chu toàn.
Dụ Quân Chước biết bọn họ đang bàn công việc, nên không vào trong, chỉ đứng ngoài trướng chờ Chu Viễn Hồi. Nhưng trời đêm rét lạnh, y đứng lâu đến mức không nhịn được mà hắt hơi một cái.
Bên trong tiếng bàn luận bỗng nhiên im bặt. Một lát sau, Chương Hiến vén rèm đi ra.
"Vương phi, Vương gia gọi ngài vào." Chương Hiến nói.
Dụ Quân Chước chưa nghĩ nhiều, liền cất bước vào soái trướng.
Trong trướng, mấy vị tướng lĩnh thủy sư vừa thấy y liền đồng loạt hành lễ, khiến y giật mình.
"Sao còn chưa vào?" Chu Viễn Hồi hỏi.
"Ta thấy mọi người đang bàn chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xung-hi-vong-phu-ta-song-lai/2707361/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.