"Em đau đầu." Giống như hôm qua, vừa tiễn con thỏ nhỏ đi không bao lâu, con thỏ con đã vào.
Bởi vì chuyện xảy ra lúc sáng, cho nên bây giờ Vân Khởi không biết nên đối xử với con thỏ hư này như thế nào.
Không có ai muốn bị nhốt trong phòng mãi, Vân Khởi cũng không ngoại lệ, bây giờ mới là ngày thứ hai cô đã chịu không nổi.
Kết quả là thủ phạm khiến cô trở nên như thế này, con thỏ hư, còn dùng vẻ mặt vô tội chạy đến đây muốn được nhõng nhẽo.
Đau đầu? Cô cũng đau đầu, ngày nào cũng ở trong một căn phòng, chán đến đau đầu, Vân Khởi mặt không biểu cảm nghĩ, tránh né Lâm Thần đang lao tới.
Hơn nữa, Vân Khởi một chút cũng không nghĩ rằng bây giờ Omega đang đau đầu, sắc mặt đỏ hồng như vậy, còn có sức để làm nũng với cô.
Alpha ý thức được, hình ảnh chân chính của bạn đời hình như không giống như trong nhận thức của cô. Cô đã dành cả ngày để suy nghĩ tối nay làm thể nào để nói chuyện với Lâm Thần sau khi xảy ra chuyện lúc sáng, nhưng biểu hiện của Lâm Thần sau khi về nhà lại giống như đã quên sạch chuyện đó rồi, làm Vân Khởi cảm thấy cả ngày hôm nay mình suy nghĩ nhiều như vậy đúng là bị ngốc.
"Buổi sáng là do em cảm thấy quá khó tiếp nhận, em sợ chị lại không để ý em như tối hôm qua." Thỏ con đáng thương vô cùng nói.
Không để ý đến nàng ấy? Vân Khởi còn nhớ tối hôm qua mình rõ ràng đã ôm thỏ con ngủ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-khi-xuyen-thu-thanh-can-ba-phan-dien-a/258083/chuong-101-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.