Thường An chỉ dùng vài lời ngắn gọn để bẩm báo sự việc về tiểu viện ở thành Nam, quả nhiên, Lục Phụng không hề nhíu mày, chỉ thản nhiên nói:
"Đến lĩnh ba mươi gậy quân pháp."
Thường An trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Những ngày Lục Phụng không ở kinh thành, chẳng riêng gì Giang Uyển Như, ngay cả một nam tử bảy thước như hắn cũng không khỏi bàng hoàng, tựa như mất đi chỗ dựa.
Lục Phụng lại hỏi thêm vài câu về Giang Uyển Tuyết. Kể từ sau vụ ám sát lần trước, Giang Uyển Tuyết thật sự bị bệnh. Lần này không phải giả vờ, mà là kinh hãi quá độ, cộng thêm tiết trời đầu thu ẩm lạnh, khiến cơ thể cứ ốm yếu triền miên, mãi không khỏe lại.
Lục Phụng trầm ngâm trong chốc lát rồi dặn:
"Mời thái y đến xem bệnh cho cẩn thận."
Trong lòng Thường An có phần bất ngờ. Lục Phụng nói chuyện trước giờ không vòng vo. "Xem bệnh cẩn thận" chính là nghĩa trên mặt chữ, rằng hắn muốn vị vương phi kia không xảy ra chuyện gì.
Trước đây... Thường An không nhìn ra chủ nhân lại quan tâm đến vương phi Cung vương đến mức này.
Lục Phụng rời kinh thành bốn tháng, Thường An tiếp xúc với Giang Uyển Như nhiều hơn, trong lòng dần sinh kính trọng với vị chủ mẫu ấy, nên không khỏi cảm thấy bất bình thay cho nàng.
Hắn cúi đầu đáp:
"Thuộc hạ tuân lệnh. Chỉ là phía chủ mẫu e rằng sẽ khó nói rõ..."
Lục Phụng liếc hắn một cái, lạnh lùng nói:
"Thêm mười gậy."
Thường An không dám nói thêm, cúi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-nhieu-nam-ga-thay/706174/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.