“Trì Hoài Dã, đừng từ chối tôi.” Thịnh Đằng Vi vừa dứt lời đã tiến tới hôn anh. Không phải một nụ hôn vội vã, mà là sự dịu dàng, chậm rãi nhưng không cho phép từ chối. Bên ngoài, gió bắt đầu nổi lên, mang theo những hạt mưa đập vào cửa kính, như thể đang cổ vũ cho Trì Hoài Dã vậy. Cuối cùng, anh không thể tiếp tục từ chối Thịnh Đằng Vi nữa. Để mặc cô làm những gì cô muốn, đón nhận nụ hôn của cô. Bàn tay anh từ từ buông lỏng, di chuyển xuống eo cô, tự do *****. Đối với Thịnh Đằng Vi, anh chưa bao giờ có thể kiểm soát được bản thân. Mọi thứ ở cô đều dễ dàng tác động đến từng dây thần kinh của anh, khơi gợi những ***** nguyên thủy nhất. Anh không phủ nhận, ban đầu bị thu hút bởi vẻ đẹp bên ngoài của Thịnh Đằng Vi. Nhưng con người vốn dĩ luôn bị thu hút *****ên bởi cái đẹp như vậy. Rốt cuộc, cái đẹp luôn khiến người ta muốn tìm hiểu sâu hơn, ấn tượng *****ên rất quan trọng. Từ lúc bắt đầu đón nhận nụ hôn của cô, dần dần anh lấy lại quyền chủ động. Một tay giữ chặt eo cô, tay kia ấn gáy cô, hôn sâu như thể muốn dùng sức kéo cô vào trong cơ thể mình, hòa làm một thể. Nụ hôn này khiến tim Thịnh Đằng Vi đập loạn nhịp. Cô thật sự không muốn thừa nhận mình thích Trì Hoài Dã. Nhưng những nhịp đập rộn ràng lặp đi lặp lại kia không cho phép cô tự lừa dối bản thân. Không thể nói là không thích anh được. Sự dịu dàng và quan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-huong-hong-cu-cu-mieu/2790282/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.