Căn phòng mang đậm phong cách tân cổ điển sang trọng với hơi thở phương Tây. Nhiệt độ trong phòng ấm hơn bên ngoài khá nhiều, khiến cả ba người vừa bước vào đều cảm thấy dễ chịu hẳn. Thịnh Đằng Vi vừa vào tới đã cảm thấy ngứa mũi, không kìm được hắt xì một cái. Cô xoa xoa mũi rồi quay sang dì Mai đang tiến đến chào đón: “Dì Mai ơi, phiền dì pha giúp cháu bình trà nóng cho Lê Sanh với mọi người nhé.” Giọng cô hơi ngọng nghịu vì vừa hắt xì. Dì Mai vội vàng đáp: “Được rồi, để dì đi chuẩn bị ngay.” “À khoan đã.” Thịnh Đằng Vi gọi với theo dì Mai khi bà đã xoay người định đi về phía bếp. Dì Mai quay lại, nhìn cô với vẻ thắc mắc: “Còn cần chuẩn bị gì nữa không cô?” Thịnh Đằng Vi lắc đầu, chỉ tay lên lầu: “Ông ấy có ở nhà không ạ?” Cô vừa rồi không muốn Trì Hoài Dã đến chính là vì lo Tạ Văn Uyên còn ở nhà. Dì Mai liếc nhìn lên lầu hai, nói: “Ông Tạ vừa mới ra ngoài xong thì các cô cậu về tới.” “Vâng, cháu biết rồi.” Dì Mai mỉm cười gật đầu, thấy cô không còn gì muốn nói thêm liền quay người đi về phía bếp. Trong phòng có lò sưởi đang hoạt động, chỉ một lúc sau đã thấy ấm hẳn người. Thịnh Đằng Vi đứng dậy cởi chiếc áo khoác lông cừu trên người, treo lên giá áo một bên, rồi mới ngồi xuống lại sofa. Từ lúc vào nhà, Lê Sanh đã ngồi lười nhác trên chiếc ghế đơn, cúi đầu nghịch điện thoại, chẳng tham gia vào cuộc trò chuyện giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-huong-hong-cu-cu-mieu/2790292/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.