🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Chỉ đi ăn bữa cơm mà cả đêm không về, Con thấy được sao, Thịnh Đằng Vi?” Thịnh Bội Già đứng trên cầu thang, tay vịn lan can, từ trên cao nhìn xuống con gái vừa mới trở về với ánh mắt tức giận và giọng nói lạnh lùng. Ban đầu bà định đợi Thịnh Đằng Vi về để nói chuyện phải trái, nào ngờ vừa định ra cửa thì đụng ngay mặt cô. Thịnh Đằng Vi ngước mắt đối diện với ánh nhìn giận dữ của mẹ, nắm chặt bao tay, hít một hơi thật sâu rồi bình tĩnh đáp lại: “Con đã trưởng thành, con có quyền quyết định cuộc sống của mình. Mẹ à, con thực sự nghĩ là mẹ không cần phải như vậy nữa.” Kiểu kiểm soát tinh thần và tự do của con như thế này, con thực sự đã quá mệt mỏi rồi. Nghe vậy, Thịnh Bội Già nhíu chặt mày, bước xuống cầu thang tiến đến trước mặt con gái. Bà đi giày cao gót, chỉ cao hơn Thịnh Đằng Vi 170cm vài xăng-ti-mét, nhưng với khí thế của một người phụ nữ từng sấm rền gió cuốn trên thương trường nhiều năm qua, bà toát ra một áp lực không thể xem thường. “Mẹ thế nào? Mọi việc mẹ làm từ đầu đến cuối đều vì tốt cho con, vậy mà con không những không hiểu chuyện, còn cho rằng mẹ sai à?” Thịnh Đằng Vi không hề nao núng trước áp lực của mẹ, vẫn nhìn thẳng vào mắt bà, giọng nói lạnh nhạt: “Đúng vậy, mẹ không sai, người sai là con, luôn luôn là con. Con phải mãi mãi là đứa con ngoan của mẹ, phải không ạ?” “Thịnh Đằng Vi!” “Đủ rồi, con biết mẹ muốn nói gì, không phải là những lời này đã nói cả trăm lần rồi sao? Mẹ không chán sao? Dù sao thì con đã chán lắm rồi.” Thịnh Đằng Vi dừng lại, nhìn ánh mắt Thịnh Bội Già dần trở nên lạnh lẽo. Cô lại mở miệng: “Kể từ hôm nay, con sẽ chuyển ra khỏi nhà này.” “BỐP!” Một tiếng tát vang dội, Thịnh Bội Già tát mạnh vào mặt Thịnh Đằng Vi khiến cô loạng choạng lùi lại hai bước. Cô nhíu mày, theo phản xạ đưa tay che má rồi ngước nhìn mẹ. Đây là lần thứ hai trong ký ức cô nhớ được là cô bị mẹ tát. Lần trước là năm cô học đại học năm ba. Khi đó cũng vì cô nói chuyện với mẹ kiểu này nên chọc giận bà, khiến bà cho cô một cái tát. Cái tát này không kém gì cái tát lần trước, Thịnh Đằng Vi cảm thấy má trái đang râm ran đau. Khóe mắt cô dâng lên nước, nhưng cô vẫn cứng cỏi nhìn thẳng vào mẹ, không để nước mắt rơi. Dì Mai đứng ở bếp nhìn thấy cảnh này mà lo lắng vô cùng, muốn chạy đến can ngăn nhưng sợ bị bà Thịnh mắng vì nhiều chuyện, đành phải đứng yên đó lo lắng. Ngực Thịnh Bội Già phập phồng dữ dội, có một thoáng bà ngẩn người, đờ đẫn nhìn bàn tay vừa tát con gái, trong lòng chợt dấy lên một chút hối hận. Nhưng nỗi hối hận đó vẫn không thắng nổi cơn giận trong lòng bà. Thịnh Đằng Vi đang công khai chống đối bà! Bà chỉ thẳng vào mặt Thịnh Đằng Vi, giọng nói đầy phẫn nộ: “Con vừa nói gì? Chuyển nhà? Con định chuyển đi đâu? Đây mới là nhà của con!” Thịnh Đằng Vi cười lạnh, nước mắt đang chực trào, cô cắn môi, cố nuốt ngược những giọt lệ vào trong. Cô đã đoán được việc về nhà sẽ phải đối mặt với một trận bão táp, chỉ là không ngờ nó đến sớm như vậy. “Nhà gì chứ? Một người mẹ suốt ngày không về nhà? Còn dẫn theo một người đàn ông gọi là cha dượng về, dựa vào đâu mà mẹ muốn kết hôn thì kết, còn con nói đến chuyện yêu đương cũng không được?” Giọng cô không hề run rẩy, ngược lại còn đầy vẻ châm biếm, từng câu từng chữ đều như dao đâm vào tim Thịnh Bội Già, khiến bà càng thêm tức giận. Những năm gần đây, cô thực sự đã chịu đủ kiểu sống này rồi, mỗi ngày như bị giám sát, bị hạn chế tự do, thậm chí bên cạnh còn không được có bóng dáng người khác giới. Mấy năm nay cô đã chịu đựng như thế nào, ngoài bản thân cô ra không ai có thể hiểu được. Cô không còn nhớ nổi đã trải qua bao nhiêu đêm phải dùng đồ chơi để giải tỏa, cùng với rượu để làm tê liệt bản thân, mới không đến nỗi phát điên. Tủ quần áo không chỉ chứa sườn xám và những bộ đồ khác, mà dưới đáy còn giấu vô số chai rượu, một bí mật mà Thịnh Bội Già chưa bao giờ biết đến. Thịnh Bội Già bị những lời của Thịnh Đằng Vi chọc tức đến khó thở. Bà run rẩy giơ ngón tay chỉ về phía cầu thang: “Mày… mày lên phòng ngay cho tao! Lên đó mà tỉnh táo lại đi!” Bà thực sự có cảm giác như sắp ngất đến nơi. Thịnh Đằng Vi nhìn bà với ánh mắt lạnh lẽo, như đang nhìn một người xa lạ. Cô tiến thêm một bước về phía mẹ, khóe môi nhếch lên đầy mỉa mai. “Bởi vì mẹ đã từng bị mưa dập gió vùi, nên cũng muốn xé nát cả chiếc ô của con, đúng không?” Khi Thịnh Đằng Vi nói xong câu này, những giọt nước mắt cuối cùng cũng không kìm được mà lăn dài trên má. Những lời này cô đã nghẹn trong lòng quá lâu rồi, quá lâu. Dù tầm nhìn ngày càng mờ đi, cô vẫn cố chấp nhìn thẳng vào mẹ. Thịnh Bội Già bị câu nói ấy làm cho sững sờ, sắc mặt lại một lần nữa biến đổi. Thịnh Đằng Vi mặt không biểu cảm, khép mắt lại, rồi chậm rãi mở ra. Cô dời ánh mắt khỏi mặt Thịnh Bội Già, không muốn nói thêm lời nào nữa, lập tức đi ngang qua bà, thẳng tiến lên lầu hai. Thịnh Bội Già quay đầu nhìn theo bóng dáng mảnh mai của Thịnh Đằng Vi khuất dần trên lầu, cho đến khi nghe thấy những tiếng “BỊCH BỊCH” vang lên từ trên đó, bà mới hoàn hồn, ánh mắt trong phút chốc trở nên u ám đến đáng sợ. Chỉ vài phút sau, bà ngồi ở phòng ăn, thấy Thịnh Đằng Vi kéo vali từ lầu hai xuống. Rõ ràng là cô thực sự định chuyển đi thật. Cơn bực tức trong lòng bà càng thêm dữ dội: “Con định làm gì vậy?” Bà nhìn Thịnh Đằng Vi, giọng đầy giận dữ, “Mẹ đã nói rồi, đây mới là nhà của con!” Thịnh Đằng Vi không thèm để ý đến Thịnh Bội Già. Từ lúc xuống lầu, cô chưa liếc mẹ cô lấy một cái. Cô kéo vali vào phòng làm việc, định mang theo một số dụng cụ thêu thùa thường dùng. Khi cô vừa thu xếp xong và đóng nắp vali lại, Thịnh Bội Già đã nhanh chóng bước đến, giày cao gót gõ từng tiếng dồn dập. Thịnh Đằng Vi vẫn không thèm nhìn bà lấy một cái, coi bà như không khí. Thịnh Bội Già liếc nhìn những thứ cô vừa cho vào vali, càng thêm tức giận không thể kìm nén. Không một chút suy nghĩ, bà trực tiếp ra tay lật đổ vali của cô. Trong nháy mắt, tất cả đồ đạc – những món cô yêu quý nhất – rơi vãi khắp sàn nhà. Sắc mặt Thịnh Đằng Vi tối sầm lại, giọng lạnh như băng, âm lượng bỗng cao hẳn lên: “Mẹ có bị điên không vậy?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.