**EDITOR: TIỂU THIÊN KIM**“Cha mẹ, hai người ngồi đi, con có chút việc muốn nói với cha mẹ.
”Lưu Vãn Chiếu ngồi xuống sopha, thuận tay rút một tờ giấy lau nước mắt trên mặt mình.
“Vãn Vãn, con có chuyện gì thì ngày mai lại! ”Tôn Nhạc Dao đi tới chuẩn bị ngồi xuống bên cạnh nàng.
“Mẹ, người đừng ngồi đây, Huyên Huyên đang ngồi chỗ này.
” Lưu Vãn Chiếu vội vàng đẩy bà ra.
Tôn Nhạc Dao lùi về sau mấy bước, đứng thẳng người hai mặt nhìn nhau với Lưu Trung Mưu.
“Lão Lưu, ngày mai ông dắt Vãn Vãn tới chỗ người bạn học cũ Viên Lãng kiểm tra thử.
” Tôn Nhạc Dao nhỏ giọng nói.
“Kiểm tra cái gì? Con không có bị bệnh.
” Lưu Vãn Chiếu không nhịn được lườm một cái.
“Không bệnh, không bệnh, chủ yếu là do con đặt áp lực lên bản thân nhiều quá, Nhạc Dao, bà pha cho Vãn Vãn ly sữa bò, tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi, có chuyện gì mai lại nói.
” Lưu Trung Mưu nói với hai người.
“Cha mẹ ngồi xuống, cố gắng nghe con nói.
” Lưu Vãn Chiếu vỗ vỗ sô pha tức giận nói.
Lưu Trung Mưu và Tôn Nhạc Dao như bé ngoan vội vàng ngồi xuống, thân phận hai bên như bị tráo đổi, hai người họ giờ mới là trẻ con bình thường.
“Huyên Huyên, vừa nãy chị có phải quá dữ dằn không, em đừng học theo chị đấy.
” Lưu Vãn Chiếu bỗng nhiên quay đầu nói với không khí bên cạnh.
Vợ chồng Lưu Trung Mưu nhìn thấy càng trở nên lo lắng.
Đồng thời cũng không dám có hành động gì.
Chỉ lo k.ích thích đến Lưu Vãn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sinh-hoat-binh-thuong-cua-mot-nhan-loai-binh-thuong/1417008/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.