**DỊCH: TIỂU THIÊN KIM**“Ngươi biết được những gì?” Lưu Vãn Chiếu đi tới hỏi.
Trên mặt có thấp thỏm, có bất an, có chờ mong, càng có một chút hoảng sợ.
Trong lòng cô nghĩ loạn rất nhiều điều.
Thậm chí là suy đoán ác ý, nhưng lại cảm thấy không có khả năng lắm, nói chung trong đầu loạn thành một đoàn.
“Trước tiên có thể kể một chút về em gái của cô được không?” Hà Tứ Hải ngồi xuống chiếc ghế gập, ôm Đào Tử lên đùi của mình.
Lưu Vãn Chiếu thần sắc bi thiết, vẻ mặt hốt hoảng, nghe vậy trực tiếp ngồi xuống ghế nhỏ.
Sau đó kể chuyện của nàng.
Lưu Vãn Chiếu được sinh ra trong một gia đình cực kỳ hạnh phúc.
Cha nàng là Lưu Trung Mưu, một giáo sư của Đại học tiếng Hoa.
Mẹ là Tôn Nhạc Dao, một giáo viên dạy quốc họa.
Tên của Lưu Vãn Chiếu được Lưu Trung Mưu đặt cho.
Là quân trì tửu khuyến tà dương, thả hướng hoa gian lưu vãn chiếu.
Cái tên tràn ngập ý thơ.
Lưu Vãn Chiếu còn có một em gái ba tuổi, tên là Lưu Nhược Huyên.
Huyên, ở cổ đại Huyên đại biểu cho người mẹ.
Trong (Kinh Thi, Vệ Phong, Bá Hề): “Yên đắc huyên thảo, ngôn thụ chi bối”, Chu Hi viết: “Huyên cỏ, làm người quên ưu; lưng, Bắc Đường” là chỉ người mẹ ở bắc phòng, Bắc Đường đại biểu cho tâm ý của người mẹ.
Huyên cỏ nơi này là chỉ cỏ huyên.
Có thể thấy được, Lưu Trung Mưu hi vọng con gái nhỏ của mình khi lớn lên có thể như một người mẹ ôn nhu nhàn thục, đa tài đa nghệ.
Gửi gắm cho nàng rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sinh-hoat-binh-thuong-cua-mot-nhan-loai-binh-thuong/1417011/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.