Nói xong lời này, kẻ xuyên tới cuối cùng cũng không có cách nào khống chế cảm xúc của mình, điên cuồng giãy dụa trong cơ thể Trình Lạc, động tác kịch liệt dữ tợn đến nỗi như muốn xé rách máu thịt cô, vỡ nát từ trong tim mà ra, ăn tươi nuốt sống cô.
“Tại sao cô lại phải làm như vậy!”
Cô ta chất vấn Trình Lạc, giọng nói bén nhọn, xuyên thủng màng nhĩ.
“Tại sao cô lại nhẫn tâm như vậy! Tôi chỉ muốn giữ lại một tấm ảnh chụp mà thôi, tại sao lại không cho tôi ảnh!”
Trình Lạc cảm thấy buồn cười.
Cô đặt cây kéo xuống, rũ mắt nhìn những mảnh vụn đầy dưới đất, cười nhạo nói: “Nhẫn tâm? Đó lại không phải là con của tôi. Tại sao tôi phải nhân từ? Hơn nữa tại sao tôi làm như vậy, trong lòng cô không rõ sao?”
Lời nói vừa dứt, người xuyên tới ở bên trong cơ thể như đã bình tĩnh lại, không nói gì nữa.
Bản thân cô ta là một học sinh cấp ba vừa lùn lại còn béo, bố mẹ cô ta ly hôn từ khi cô ta còn rất nhỏ, cô ta bị ném cho bà ngoại ở quê như một quả bóng. Kể từ ngày đó, bố mẹ cô ta không còn quay trở lại nữa, cô ta hiểu rõ rằng mình đã bị bỏ rơi. Vì vẻ ngoài của cô ta, bạn học coi cô ta như một đối tượng để thỏa mãn sự đùa cợt.
Cuộc sống hiện thực cứ nhạt nhòa như thế, ngày qua ngày bị bắt nạt ở trường khiến cô ta không còn chút hy vọng nào.
Cuối cùng, cô ta mê mẩn những cuốn tiểu thuyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768480/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.