Cửa xe mở ra, vệ sĩ cao lớn là người đầu tiên bước xuống xe, mặt không cảm xúc đi tới băng ghế sau, cúi người mở cửa, vẻ mặt kính cẩn.
Người đàn ông từ bên trong bước ra.
Gương mặt anh đặc biệt lạnh lùng dưới ánh nắng nhẹ nhàng.
Anh rất cao, phải đến 1m9. Anh mặc một thân vest đen, đôi chân thon dài, khí chất cao quý.
Nhưng thứ thu hút mắt người nhìn nhất vẫn là khuôn mặt kia, lông mày rậm, đôi mắt đào hoa dài mảnh, đôi môi mỏng gợi cảm mê người, bên cánh mũi phải còn có một nốt ruồi son, khiến cho khuôn mặt ấy càng thêm anh tuấn. Trên mặt anh không có chút biểu cảm nào, đôi mắt đen nhánh như một chiếc giếng cạn sâu không đáy, chỉ có sự thâm thuý và dáng vẻ không nhiễm bụi trần nhàn nhạt.
Người đàn ông đi trước đám vệ sĩ, lúc anh nhấc tay lên ngăn lại những người khác lộ ra khí phách khinh người, ngay cả Toàn Phong canh cửa cũng không thể không lui vào trong.
Trình Lạc mơ hồ cảm thấy người này có hơi quen, tựa như đã gặp anh ở đâu đó, nhưng do đã quá lâu, ký ức trở nên vụn vỡ và mờ mịt.
Anh bấm chuông cửa, Trình Lạc đi về phía trước, nhìn anh qua lan can.
“Có chuyện gì?”
Người đàn ông cụp mi xuống, bắt gặp ánh mắt của Trình Lạc.
Cô nhướng mi, đột nhiên cảm thấy người này có chút khác thường.
Mắt thường của người phàm có thể không phát hiện được, nhưng Trình Lạc có thể thấy rõ ràng có một luồng khí đen bao quanh người anh, đem lại cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768484/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.