Nghe thấy tiếng nói, hai con cự xà đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn về phía của Trình Lạc.
Bọn chúng nghiêng nghiêng đầu, sau đó lắc hai cái đuôi, vui sướng vòng qua Đạo diễn Phương rồi bò về phía của Trình Lạc.
[Cắn chết con bitch này đi!]
[Cứ thế nuốt luôn con bitch này chắc là tôi sẽ vui lắm đấy.]
[Hạt dưa chuẩn bị xong cả rồi.]
[Lầu trên ác độc quá rồi đấy, nói thế nào thì cũng là một mạng người…]
[Ở bên cạnh còn có Mặc Mặc nhà chúng tôi nữa kìa, Mặc Mặc tốt ghê, người đàn bà này đã như thế rồi mà vẫn còn bảo vệ cô ta.]
[Cắn chết con bitch này là được rồi, đừng động vào nam thần của chúng tôi.]
“…”
Bình luận ác ý vẫn đang tiếp tục tăng lên, hơn nữa đều đang mong chờ cự xà sẽ ăn tươi nuốt sống Trình Lạc.
Thế nhưng, cảnh tượng đẫm máu như trong tưởng tượng không hề diễn ra.
Chỉ thấy hai con cự xà một trái một phải chạy đến hai bên Trình Lạc, cúi người xuống, đưa cái đầu lên phía trước, dáng vẻ muốn nịnh nọt, lấy lòng.
Trình Lạc nhếch môi, ngón tay trắng nõn đặt lên lớp vảy rắn lành lạnh của Miên Miên và Dương Dương, tiện tay tay xoa xoa mấy cái rồi kéo tay của Thời Mặc đặt lên trên.
Thời Mặc còn đang lâm vào trạng thái ngơ ngác cảm nhận được độ ấm không giống với độ ấm của con người liền sợ tới mức giật mình, hai hàng lông mì dài khẽ run lên, con ngươi màu đen dần dần có độ ấm, ngay sau đó liền nhìn thẳng vào đôi mắt dọc thâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768493/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.