Buổi tiệc rượu vẫn đang diễn ra, Trình Lạc đang cầm một chiếc ly đế cao, chất lỏng ở bên trong thành ly cũng theo đó mà khẽ chuyển động.
Tầm mắt của Trình Lạc vừa di chuyển liền thấy Triệu Vi Ninh từ phía phòng vệ sinh đi ra, cô liếc qua một cái rồi thản nhiên rời mắt.
“Triệu Vi Ninh… có gì đó không đúng lắm.” Nhìn từ phía của Thời Mặc thì thấy có hai cái bóng ở sau lưng cô ta, anh vừa đưa mắt nhìn lên thì cả người lập tức cứng đờ.
Chỉ thấy có một đôi bàn tay đang khống chế Triệu Vi Ninh, không nhìn thấy mặt đâu, chỉ một mảng hư ảnh.
“Phụ nữ…”
“Phụ nữ…”
Miệng Triệu Vi Ninh lẩm bẩm, ánh mắt vô hồn trống rỗng không khác gì con rối, cô ta chuyển động cái cổ, bỏ qua cả ánh mắt đang liếc qua bên này của Tô Vân Lý, cứ nhìn chằm chằm về phía của Trình Lạc ở trong đám người, hai mắt sáng lên, bước cùng tay cùng chân về phía cô.
Thời Mặc thấy vậy rồi cau mày chắn ở trước người cô.
“Để cô ta qua đây.”
“Nhưng mà…”
“Không sao đâu.”
Sắc mặt của Thời Mặc âm trầm nhưng cuối cùng vẫn im lặng lui về sau.
Triệu Vi Ninh – bị ma nhập – chậm rãi đi tới, Tô Vân Lý ở một bên chú ý thấy hành động này của cô ta thì nhăn mày lại rồi nói với người ở bên cạnh: “Xin lỗi, tôi qua đó một lát.”
“Tiên nữ…tiên nữ…”
Ánh mắt cô ta chứa đầy vẻ thèm khát, mắt thấy cánh tay đưa ra đã sắp chạm đến Trình Lạc thì đột nhiên bị người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768508/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.