“Bị giáo huấn rồi à?”
Trình Lạc cười như không cười khiến Thời Mặc cảm thấy ngượng ngùng.
“Đâu có.”
Cô hừ một tiếng, đưa tay khẽ xoa đầu Toàn Phong, nói: “Thời gian cũng không còn sớm nữa rồi, tôi về trước đây.”
Thời Mặc mở miệng nhưng anh còn chưa kịp nói đã bị một người khác cắt ngang.
“Xin chào cô Trình, tôi là Đạo diễn Tiền Hải của công ty Tụ Hoa, đây là danh thiếp của tôi.”
Người đàn ông trung niên đi thẳng đến trước mặt Trình Lạc, dùng hai tay đưa danh thiếp của mình lên.
Cô liếc qua một lượt, đưa tay lên đón lấy.
“Con chó này là do cô nuôi sao?”
“Là tôi nuôi.”
Tiền Hải xoa xoa lòng bàn tay, nói: “Sắp tới tôi dự định quay một quảng cáo công ích về loài chó, vừa nãy tôi thấy dáng hình của con chó này rất đẹp, trông cũng khá thông minh, không biết cô có thể hợp tác với chúng tôi hay không? Cô yên tâm, thời gian quay quảng cáo chỉ mất tầm một tuần thôi, sẽ không làm chậm trễ quá nhiều thời gian của cô đâu.”
Quay quảng cáo?
Toàn Phong đang nằm bò bên chân Trình Lạc nghiêng nghiêng đầu, tò mò nhìn Tiền Hải.
“Đại ca.” Hạt Dự Trữ mở mắt: “Là loại quảng cáo như thể trong TV ấy hả?”
“Chắc vậy.”
“Vậy thì tốt quá rồi.” Hai con mắt bé như hạt đỗ xanh của Hạt Dự Trữ sáng bừng lên: “Đến lúc đó chúng ta có thể mua thật nhiều thật nhiều đồ ăn cao cấp cho pet rồi.”
“Không có tiền đồ, chỉ biết ăn, anh đây phải mua một cái ổ thật cao cấp, tránh xa đám Mèo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768510/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.