Thời Mặc ngẩn người, mãi vẫn chưa hoàn hồn.
Cô nhón chân, đuôi lông mày dài nhỏ, mông lung, lộ vẻ quyến rũ của người con gái: “Có lên không?”
“…”
Thời Mặc bình tĩnh nói: “Vẫn còn sớm quá…”
“Không sớm nữa, anh đã ba mươi rồi!”
“…”
Thời Mặc gãi đầu, trong lòng vừa ngượng ngùng vừa xấu hổ, tuy đều đã là người trưởng thành, chuyện này cũng không cần phải xoắn xuýt, khó xử như vậy. Nhưng bây giờ nó đã bày ra trước mắt thì anh lại không biết nên làm thế nào mới được. Vốn chỉ muốn trở thành bạn tốt với Trình Lạc, nào ngờ sẽ có cục diện như ngày hôm nay.
Đang trầm tư suy nghĩ, góc áo của Thời Mặc đột nhiên bị kéo một cái, trọng tâm không vững liền loạng choạng bước lên trước vài bước, sau đó bị Trình Lạc kéo lên chiếc giường lớn mềm mại màu xanh khói.
Hai tay anh chống đỡ cơ thể, những lọn tóc con rủ xuống che đi nửa con mắt, khuôn mặt của cô giờ đây vô cùng rõ ràng, rõ ràng hơn tất cả những lần khác.
Trình Lạc chậm rãi cởi cà vạt trước ngực anh xuống, cô ngồi dậy, nhắm mắt, hôn lên yết hầu của anh, sau đó dần dần đi chuyển đến bên môi anh.
Cánh môi mềm mại mát lạnh của người phụ nữ ngọt ngào như đường mật vậy, khiến anh vừa mới thử đã không muốn buông ra nữa.
“Bốn năm trước anh đã thích tôi rồi sao?”
Trình Lạc đã nghe thấy rồi, cho dù anh có giấu bí mật này ở tận chỗ sâu nhất trong lòng mình thì cũng đã bị cô phát hiện sạch sẽ.
Yết hầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768511/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.