Sáu giờ sáng hôm sau, đoàn phim chuẩn bị cho cảnh quay đầu tiên.
Trong bộ phim “Đường về nhà”, cậu bé do Nhu Nhu thủ vai sống trong một gia đình nghèo khó, quanh năm chỉ mặc mỗi chiếc áo sát nách màu đen vá chằng vá đụp, trông rất nhếch nhác. Đến cả Toàn Phong cũng phải hóa trang thành bộ dạng lấm lem bụi bặm.
“Cảnh một, Toàn Phong không cần diễn.” Đạo diễn Tiền chỉ vào chiếc lồng nhỏ trên bàn nói: “Chỉ có một cảnh tên nhóc này đóng mày lúc nhỏ thôi.”
Toàn Phong ngẩng đầu nhìn chiếc lồng.
Toàn Phong phiên bản thu nhỏ rúc trong chiếc lồng màu đen, vừa nhìn đã biết tên nhóc này được nuông chiều từ nhỏ, ánh mắt rất kiêu ngạo, thấy Toàn Phong nhìn mình, nó lập tức dựng đuôi lên, nhe răng ra.
“Nhìn cái gì mà nhìn, đồ to xác!”
Toàn Phong bị khiêu khích cũng không chịu thua nói: “Nhóc béo!”
“Anh nói ai béo cơ? Về sau tôi sẽ là quân khuyển! Tôi xuất thân từ quân đội đấy!”
Toàn Phong lè lưỡi, như đang chế nhạo lời nó nói.
Móng vuốt của nhóc con cào vài cái vào chiếc lồng, tỏ ra vô cùng bất mãn với thái độ của đối phương.
Đạo diễn phe phẩy quạt: “Toàn Phong, Hổ Đen thích mày lắm đấy.”
“Đây mà gọi là Hổ Đen hả? Tôi thấy là Mèo Đen thì có.” Chế giễu xong tên gọi, Toàn Phong tìm một chỗ râm mát nằm nghỉ.
***
Sau khi hoàn tất công tác chuẩn bị, đã đến giờ bấm máy.
Cảnh đầu tiên là cảnh người bố tặng Nhu Nhu chú chó nhỏ, Nhu Nhu tỏ ra vui mừng, mà người mẹ do Tôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-thu-cua-anh-hau-cam-chanh/2768517/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.